“Con cố gắng lắm rồi, giờ con không còn năng lượng để học online nữa”, con trai chị T.L. (Thanh Xuân, Hà Nội) bật khóc khi trò chuyện với mẹ sau 3 tháng học trực tuyến.
Tháng 8, hai đứa con của chị T.L. bước vào năm học mới đầy hào hứng dù không thể đến trường do dịch Covid-19. Được bố mẹ giải thích, các con hiểu đây là tình thế bắt buộc để đảm bảo an toàn.
“Tuần trước, con bật khóc nức nở khi nói với tôi về việc chán học online, mong ngóng ngày đến trường”, chị T.L. nhớ lại khoảnh khắc bất lực của cậu con trai đang học lớp 5.
“Con chịu hết nổi rồi”
Hai con chị đều học tại trường tư thục danh tiếng, rất chú trọng chất lượng dạy học. Ngay khi dịch bùng phát, trường nhanh chóng tổ chức dạy học trực tuyến, đồng thời có thêm các phong trào như cho trẻ tập thể dục mỗi tuần một lần, làm việc nhà rồi chụp ảnh gửi giáo viên, tạo nhóm…
Thời gian đầu, gia đình chị T.L. rất ủng hộ việc học online. Các con cũng học hăng say và thường xuyên được giáo viên khen vì hăng hái, tích cực học bài, là động lực cho thầy cô giảng dạy.
Con trai chị T.L. mệt mỏi, chán nản vì phải học online suốt 3 tháng. Ảnh: T.L. |
Tuy nhiên, dù giáo viên cố gắng, chị T.L. đánh giá chất lượng học chỉ đạt 30-40%. Ở lớp con trai nhỏ, học sinh thường xuyên vào muộn, cô giáo mất thời gian để điểm danh nên phải dạy bù sang giờ ra chơi. Tiết giải lao giảm từ 10 phút xuống 5 phút. Con cũng chỉ có thể quanh quẩn trong nhà. Thời gian nghỉ ít, con ngồi lại luôn trước máy tính, mở YouTube xem.
Như vậy, hàng ngày, con tiếp xúc màn hình từ 8h đến 11h rồi lại từ 13h30 đến 16h30 hoặc 17h. Con lớn đang học lớp 7 của chị cũng ở trong tình trạng tương tự.
“Con đang ở giai đoạn dậy thì hoặc tiền dậy thì với rất nhiều thay đổi về mặt tâm sinh lý nhưng lại phải ngồi cả ngày trước máy tính, gần như không được vận động”, chị T.L. chia sẻ về nỗi lo khi con học online suốt 3 tháng trời.
Chị tâm sự bản thân là người lớn, trong hai tháng ở nhà vẫn cảm thấy rất bí bách dù vẫn còn công việc, thường xuyên tương tác với đồng nghiệp, bạn bè.
Trong khi đó, những đứa trẻ lại học online suốt ngày. Các con không tiếp xúc với bạn bè, thầy cô, thiếu sự vận động. Con trai lớp 5 đang học trong môi trường gần như chỉ “một chiều” khi giáo viên không đủ thời gian để cho học trò phát biểu nhiều. Học sinh có rất nhiều điều muốn nói, muốn hỏi, giơ tay, chờ mãi không được cô gọi, các con lại chán.
Trong khi đó, ở lớp của con học khối 7, học sinh tắt camera khi học. Giáo viên đặt câu hỏi, nếu không biết hoặc không muốn trả lời, các con tìm đủ lý do như mạng không ổn định, mic hỏng.
Chị T.L. từng rất buồn khi nhận được tin nhắn của cô giáo tâm sự việc những đứa trẻ luôn giữ im lặng trong lớp học cùng lời nhắn nhủ “các con không làm được cũng phải nói với cô, cứ im lặng như vậy, cô không biết các con đang làm gì, lo lắng lắm”.
Thời gian gần đây, vợ chồng chị đi làm trở lại. Hai con ở nhà, tự học online trong nỗi lo lắng của bố mẹ. Bà mẹ hai con kể có hôm về nhà, chị kiểm tra lịch sử trình duyệt và thấy con xem YouTube cả ngày.
“Không phải chúng tôi không biết chặn. Nhưng con ở nhà học trực tuyến đã khổ lắm rồi. Nếu chặn kênh giải trí nữa, các con biết làm gì? Không thể chỉ bắt con ngồi trước màn hình, nghe mãi một người nói”, chị T.L. nói.
Vì thế, khi con trai khóc nức nở tâm sự “con chịu hết nổi rồi, cạn kiệt năng lượng để tích cực học”, chị T.L. hiểu đã đến lúc cần cho trẻ đến trường, “tái hòa nhập” cộng đồng.
Mong con được đến trường sớm
Chị T.L.không phàn nàn về việc dạy học trực tuyến vì hiểu nhà trường và giáo viên đã nỗ lực rất nhiều trong thời gian qua. Tương tự, cả phụ huynh lẫn con trẻ cũng cố gắng nhiều nhưng thời gian học online kéo dài, vượt quá khả năng chịu đựng của trẻ.
Ngoài ra, bà mẹ ở quận Thanh Xuân cho rằng khi người lớn đã đi làm, đi chơi, tiếp xúc với rất nhiều người khác, trẻ ở nhà cả ngày cũng không an toàn. Do đó, chị nghĩ không nên vì chống dịch mà đóng cửa trường học trong thời gian dài như vậy.
Kể cả việc để trẻ ở nhà sẽ đảm bảo an toàn hơn trong đại dịch, những thứ phải đánh đổi cũng quá lớn. Đó là khoảng thời gian các con được ra ngoài, tiếp xúc bạn bè, tương tác nhiều hơn, có các trò chơi vận động, tăng cường sức khỏe, học các kỹ năng khác chứ không chỉ kiến thức từ sách vở.
“Dịch Covid-19 nguy hiểm nhưng còn nhiều bệnh khác cũng nguy hiểm không kém. Đặc biệt, việc bắt trẻ tạm dừng đến trường trong thời gian dài khiến các con rất bí bách, ảnh hưởng đến tâm sinh lý”, chị T.L. nói, nhấn mạnh thêm tâm lý của hai con là điều chị quan tâm hàng đầu chứ không phải chất lượng học trực tuyến.
Vì vậy, chị hy vọng con có thể đi học ngay từ đầu tháng 1 thay vì học hết học online hết kỳ I. Thậm chí, nữ phụ huynh cho rằng lẽ ra, Hà Nội nên cho trẻ đến trường sớm hơn.
Chị T.L. thừa nhận trong tình hình dịch bệnh như hiện nay, cho con đi học, phụ huynh sẽ có nhiều nỗi lo sợ. Tuy nhiên, theo chị, người lớn không thể vì sợ mà giữ con mãi ở nhà.
Thay vào đó, bố mẹ nên hỗ trợ con tăng sức đề kháng. Thời gian qua, gia đình chị luôn cho con ăn uống đủ chất, uống nước cam hàng ngày, ăn nhiều rau, trái cây, tập luyện để tăng sức khỏe.
Nếu con được đi học, bản thân con cũng như nhà trường sẽ thực hiện các biện pháp phòng chống dịch Covid-19.
Tuy nhiên, chị T.L. nói thêm mọi biện pháp chỉ có tác dụng khi phụ huynh có ý thức giữ an toàn cho chính mình và con cái. Chị hy vọng người lớn cam kết với trường và thực hiện nghiêm túc những việc như hạn chế đi đến những nơi không cần thiết, tụ tập, đi vào nơi có nguy cơ dịch cao, đảm bảo bản thân là “vùng xanh” để con không còn phải học online lâu ngày.
Nguồn: News.zing.vn