Những ngày đi làm xa nhà khiến tôi nhớ bát mì tôm úp giản đơn của bà ngoại.
Những ngày đi làm xa nhà khiến tôi nhớ bát mì tôm úp giản đơn của bà ngoại.
Bà tôi không phải người khéo tay nấu nướng. Ngày còn bé, mỗi lần sang nhà ông bà ngoại chơi, tôi gần như không chịu ăn cơm. Cứ đến bữa, tôi lười ăn, chê món bà chuẩn bị.
Thế nhưng, ngoại không giận. Ngược lại, bà sẽ tự tay úp cho tôi một gói mì với nước sôi. Trong trí nhớ của tôi, đó là món ngon nhất mà bà ngoại từng làm. Chẳng mấy đứa trẻ có đặc quyền được đòi hỏi ăn mì tôm úp như tôi ngày ấy.
“Tuần sau, con lại sang chơi với ông bà nhé, bà lại úp mì cho mà ăn”, bà ngoại thủ thỉ với tôi.
Một lần, mẹ bắc nồi nấu mì tôm cho tôi. Mặc dù món được chuẩn bị cầu kỳ hơn, thêm cả thịt và trứng, tôi cảm thấy vẫn không ngon bằng bát mì úp giản đơn của bà ngoại.
“Mẹ chỉ cần cho mì vào bát, đổ gói gia vị và nước sôi, rồi úp cái đĩa lên là đủ ngon rồi”, tôi giải thích. Mẹ không thể hiểu lý do khiến tôi yêu thích món ăn này.
Nhiều tháng nay, do ảnh hưởng dịch bệnh, tôi chưa có dịp về thăm gia đình. Tôi hy vọng sẽ sớm được nũng nịu bà ngoại úp mì gói cho mình.
(Khương Sao Mai, 22 tuổi, Hòa Bình)
Nguồn: News.zing.vn