Quyết định cưới sau giãn cách, Vân Ngọc và Văn Hải có chưa đầy 10 ngày để chuẩn bị cho thời điểm trọng đại. Hôn lễ của hai bạn không có ảnh cưới và phải hạn chế khách mời.
Tôi là Vân Ngọc (25 tuổi), đang sinh sống và làm việc tại Hà Nội. Đám cưới của tôi diễn ra trong ngày 24/10. |
Chồng tôi là Văn Hải, 28 tuổi, nhân viên công nghệ thông tin. Chúng tôi quen và yêu nhau đã hai năm. Thông thường, mùa cưới đẹp nhất sẽ diễn ra từ tháng 9-11 Âm lịch. Vì lo ngại dịch bệnh, từ ngày chúng tôi quyết định kết hôn đến ngày tổ chức đám cưới chỉ tròn 1 tuần. |
Để đơn giản hóa các thủ tục và cưới được đúng ngày đẹp nhất trong tháng, chúng tôi tổ chức lễ ăn hỏi vào buổi sáng và lễ đón dâu vào buổi chiều. 6h30, đội bê tráp đã có mặt tại nhà chú rể để chuẩn bị sính lễ. |
Bố mẹ cô dâu, chú rể đều thống nhất làm đơn giản nhưng đầy đủ. Lễ hỏi có 9 tráp, gồm trầu cau, bánh kẹo, rượu thuốc, lợn quay… đúng như thủ tục truyền thống. |
Để tạo đội hình bê tráp độc đáo, nhà cô dâu chuẩn bị chữ hỷ decal dán vào khẩu trang. Các cô gái làm nhiệm vụ đỡ tráp tỏ ra rất hào hứng với lễ ăn hỏi đặc biệt này. |
Trong lúc đó, tôi cũng chuẩn bị quần áo, trang điểm cho ngày đặc biệt. |
Tôi và chồng liên lạc qua điện thoại để nắm được lộ trình của cả hai bên. Lúc này, tâm trạng của tôi khá hỗn độn, có cả lo lắng lẫn vui vẻ, hạnh phúc. |
Chị gái tôi và cô bạn thân cùng phụ tôi thay váy cưới. |
“Chút nữa ra khỏi nhà, em không được quay đầu lại nhé”, chị gái tôi dặn dò. Chị đã lập gia đình, chuyện cưới xin nhiều thủ tục nên lúc nào chị và mẹ cũng để tâm để nhắc nhở. Điều này giúp tôi yên tâm hơn. |
Ở dưới nhà, mẹ và các bác tôi sốt ruột khi sắp tới giờ nhà trai đến. |
Xe ăn hỏi của chú rể đã tới đầu ngõ. Mọi người nhắc nhau đeo khẩu trang đầy đủ để đảm bảo an toàn trong ngày dịch. Để thêm ý nghĩa và đáng nhớ, khẩu trang cũng được gắn thêm chữ hỷ. Tiếc là khi đi mua không có miếng dán cỡ nhỏ hơn nên nhìn hơi “cồng kềnh”. |
Mẹ và bác chồng tôi vào trước để làm lễ xin dâu. |
Tiếp sau đó là chú rể và đoàn rước dâu. Vì tổ chức hôn lễ sau dịch nên hai bên gia đình đều hạn chế khách mời. 100% là họ hàng nội ngoại. Chỉ có hai khách là bạn thân của cô dâu. |
Bên trong rạp cưới, bàn ghế đã tươm tất nhưng nhiều chỗ trống. Chúng tôi không tổ chức cỗ bàn linh đình, chỉ làm vài mâm cơm gọn gàng mời cô, bác, chú, dì và trẻ nhỏ nội, ngoại. |
Trước khi vào đón dâu, chú rể gặp chút rắc rối khi xin dâu với hai cô bạn thân của tôi. Chúng tôi đã có một tràng cười sảng khoải bởi những câu hỏi kiểm tra trí nhớ dành cho anh: “Lần đầu tiên hai người gặp nhau như nào?”, “Bộ phim đầu tiên xem sau khi yêu nhau là gì?”, “Bạn em thích ăn món gì nhất?”. |
Tiếp sau đó, bố mẹ dẫn chúng tôi sang phòng thờ để bái lạy tổ tiên trước khi tiễn tôi đi lấy chồng. Giây phút này, tôi cảm thấy rất thiêng liêng. |
Thủ tục ở nhà gái gần như hoàn tất. Lúc này là 15h, tôi chuẩn bị lên đường về nhà chồng. |
Hai vợ chồng tôi xuống nhà, mời nước bạn bè, họ hàng và gửi lời cảm ơn tới họ vì đã có mặt trong ngày quan trọng này. |
“Đi hơn về kém”, vợ chồng tôi ra xe cho kịp giờ khởi hành theo đúng thời gian dự kiến. |
Nhà trai cách nhà gái khoảng 20 km, dù cùng ở Hà Nội. Cảm giác nhớ nhà đã xuất hiện ngay khi xe hoa vừa lăn bánh. Vậy là từ giờ phút này, tôi phải xa bố mẹ để sống với gia đình riêng của mình. |
Thấy tôi xúc động, chồng liền nắm lấy tay tôi để trấn an. Dù cả hai không nói gì, tôi vẫn thấy yên tâm và cảm nhận được hạnh phúc ngập tràn. |
Trước khi ra khỏi nhà, mẹ dặn tôi nhớ thả tiền lẻ để cầu may khi đi qua cầu. Tôi không hiểu nhiều về điều này nhưng hai vợ chồng vẫn làm theo. |
16h45, tôi về đến nhà chồng. Những ngày này nắng đẹp, thời tiết rất ủng hộ. Đặt chân xuống xe, tôi có cảm giác như một trang mới của cuộc sống chuẩn bị mở ra. |
Khác với đám cưới đông đúc, linh đình của những người bạn mà tôi từng tham dự trước đó, lễ vu quy của tôi vắng người. Có phần tủi thân vì bạn bè, họ hàng không thể có mặt đông đủ, nhưng tôi hiểu điều đó là cần thiết khi tình hình dịch bệnh còn khó lường. |
Chúng tôi đi tới phòng tân hôn. Đây sẽ là nơi tôi cùng chồng gắn bó trong những năm tháng sau này. Tôi khá bất ngờ vì anh chuẩn bị rất cẩn thận. |
“Anh không muốn em nghĩ rằng đám cưới tổ chức gấp gáp mà em bị thiệt thòi”, anh nắm lấy tay tôi, ân cần nói. Đám cưới của chúng tôi không có ảnh cưới, không đầy đủ bạn bè. Nhưng tôi biết mình luôn có anh bên cạnh để bắt đầu trang mới của cuộc sống sau này, trong những ngày Hà Nội bình thường mới. |
Nguồn: News.zing.vn