Khoảng 40 cư dân ở 2 chung cư Masteri An Phú và Masteri Thảo Điền (TP Thủ Đức) lập đội bóng và hoạt động 5 năm nay. Mỗi tuần một lần, các cầu thủ không chuyên lại cùng ra sân.
19h30 thứ 4 hàng tuần, đội bóng “liên chung cư” Masteri An Phú và Masteri Thảo Điền (TP Thủ Đức, TP.HCM) lại tụ họp tại sân bóng Trí Hải để luyện tập. Nơi này cách 2 chung cư tầm 10 phút chạy xe.
Đội bóng có 40 thành viên, hầu hết đều trên 30 tuổi. Mỗi tuần có khoảng 20 cầu thủ nghiệp dư luân phiên thi đấu. Họ chia thành 2 đội, thuê sân đá khoảng 90 phút nhằm nâng cao sức khỏe và hơn hết là gắn kết tình hàng xóm.
Trước dịch Covid-19, đội bóng thường xuyên ăn uống cùng nhau sau mỗi buổi tập nhưng nay thì ai về nhà nấy để đảm bảo an toàn.
Nâng cao sức khỏe
Tối 1/12, anh Lê Thành Tâm (40 tuổi, cư dân Masteri Thảo Điền) sau giờ tan tầm liền chạy xe máy từ công ty tới ngay sân tập. Anh mang sẵn quần áo và giày thay tại sân chứ không về căn hộ. Việc này giúp anh Tâm có thêm gần 30 phút ra sân.
Một năm gắn bó với nhóm bóng đá của chung cư nhưng nhiều tháng liền anh Tâm bị “treo giò” vì giãn cách xã hội. Từ ngày 1/10 đến nay, cư dân này mới được tập luyện với trái bóng vài lần nên tâm trạng rất hào hứng mỗi lần sắp xếp được thời gian ra sân.
Đội bóng của cư dân chung cư Masteri An Phú và Masteri Thảo Điền. Ảnh: NVCC. |
“Tan làm hơi trễ nên tôi chuẩn bị sẵn quần áo và giày để đỡ tốn thời gian. Tập luyện giúp tôi đỡ căng thẳng và sức khỏe cũng tốt hơn. Dịch bệnh vừa qua mình mới thấy sức khỏe quan trọng thế nào”, anh Tâm nói.
Thành viên nhóm đá bóng của anh Tâm đa phần là cư dân của chung cư Masteri An Phú và Masteri Thảo Điền. Số ít còn lại là những người trước đây là cư dân, sau này chuyển nơi ở nhưng họ vẫn tham gia cùng đội.
Nguyễn Đức Dương (32 tuổi, cư dân Masteri Thảo Điền) cũng tham gia đội bóng hơn một năm, kể từ khi anh bắt đầu sinh sống ở chung cư. Trước đó, anh Dương đã từng tham gia nhóm bóng đá với Hội đồng hương và nhóm đồng nghiệp cùng công ty nhưng vì muốn có thêm cơ hội rèn luyện thể lực, anh Dương đăng ký tham gia đội bóng của cư dân.
Lúc dịch bệnh, người đàn ông này có tập những bài tập tại nhà nhưng vẫn tăng 4 kg. Nhận thấy cơ thể không nhanh nhẹn như trước nên một tháng trở lại đây, anh Dương tăng cường tham gia nhóm bóng đá kết hợp bơi và chạy bộ mỗi buổi sáng.
“Nhờ tập luyện nhiều, đến nay cân nặng của tôi đã trở về ổn định. Thể thao giúp tinh thần tôi thoải mái nên làm việc cũng hiệu quả hơn. Sức đề kháng tốt cộng với vaccine đầy đủ cũng giúp tôi tạo một lớp phòng vệ với virus”, anh Dương cho biết.
Gắn kết tình hàng xóm
Đọc được thông báo trên nhóm chung của cư dân về việc hoạt động trở lại của đội bóng, Ram Hamza (cư dân chung cư Masteri An Phú) đã đăng ký ngay và đến chiều 1/12 thì có mặt tại sân để tham gia cùng cư dân.
Yêu thích môn thể thao vua từ lâu và quen đá ở vị trí tiền đạo trái, Ram Hamza nhập cuộc nhanh chóng, thoăn thoắt di chuyển bóng trên sân. Những lúc nghỉ ngơi thay người, người đàn ông ngoại quốc lại vui vẻ trò chuyện với cư dân bằng một ít vốn tiếng Việt mình tích lũy được sau 8 năm sống ở TP.HCM.
Ram Hamza (áo xám) hăng hái tập luyện cùng cư dân. Ảnh: A.N. |
“Tôi rất vui khi hòa nhập cùng cư dân người Việt. Họ rất thân thiện. Sắp tới nếu có thời gian rảnh tôi sẽ thường xuyên tham gia với đội bóng”, Ram Hamza chia sẻ.
Lần thứ 2 tập luyện kể từ sau giãn cách, anh Trọng Nghĩa (33 tuổi, cư dân Masteri Thảo Điền) cảm thấy tâm trạng được giải tỏa.
Thời gian dịch bệnh làm việc tại nhà, anh Nghĩa từng có lúc căng thẳng, mệt mỏi vì không được ra sân. 3 năm gắn bó cùng đội, anh Nghĩa nhận thấy điều vui nhất là quen thêm nhiều hàng xóm nhờ các hoạt động thể thao.
“Ra mồ hôi một phần giúp tăng cường sức khỏe và đỡ bí bách sau thời gian ở nhà quá lâu. Những lúc nghỉ mệt thì anh em lại trò chuyện “chém gió”. Trong đợt dịch bệnh ai gặp khó khăn thì mọi người cùng hỗ trợ nhau. Người ta nói bán anh em xa mua láng giềng gần là vậy”, anh Nghĩa tâm sự.
Đá vị trí thủ môn, anh Nguyễn Minh Tuấn (39 tuổi, cư dân Masteri An Phú) cho hay muốn đá bóng tốt phải cần quan sát và phản xạ tốt. Anh Tuấn tự nhận thấy bản thân yêu môn thể thao vua vì tính gắn kết, tinh thần đồng đội chứ mình không phải là người chơi bóng giỏi. Đợt giãn cách vừa qua là thời gian lâu nhất anh em đội bóng không được tụ tập cùng nhau. Có một số người dù đã chuyển nơi ở nhưng hàng tuần vẫn có mặt để họp đội.
“Mọi người không phải là cầu thủ chuyên nghiệp, đá bóng chủ yếu vì vui. Ngoài đá bóng, chúng tôi còn hỗ trợ nhau nhiều mặt trong đời sống”, anh Tuấn cho biết.
Anh Quang Hiếu (38 tuổi, cư dân Masteri Thảo Điền) cũng tham gia đầy đủ tất cả các buổi tập từ sau giãn cách. Anh cho biết trong lúc dịch bệnh, anh em đội bóng tuy không được luyện tập nhưng vẫn thường xuyên chia sẻ, hỗ trợ nhau thực phẩm và y tế. Đây là điều khiến anh Hiếu cảm thấy không đơn độc khi sinh sống tại chung cư.
“Gặp và thấy anh em trong đội bóng vẫn còn khỏe là vui lắm rồi. Chung cư mà có những nhóm cộng đồng hoạt động sôi nổi như vậy thì cư dân rất gắn kết với nhau”, anh Hiếu cười nói.
Nguồn: News.zing.vn