“Dòng sông ngừng chảy” là tên một bài thơ của Nguyễn Hữu Hồng Minh. Bài thơ đem đến cho người đọc những khoảng lặng trong cảm xúc và hoài niệm, khi nhìn lại ngày xưa.
Con đường xưa ta đi
Với riêng người con gái
Bước chân nào trở lại
Dẫm lên trong chiều buồn
Cuộc tình phía hoàng hôn
Chỉ còn tia le lói
Giá như anh đừng nói
Một lời như ngày xưa
Thì giờ đâu phải tiếc
Cuộc tình tan trong mưa…
Thương con đường đầy lá
Phố đông người em qua
Vàng lên chiếc áo hoa
Cháy hết chiều không dứt
Giảng đường chiều nóng nực
Chân em quen lối về
Đại lộ ngược dòng xe
Em xem chừng lối rẽ
Anh vẫn trên bàn viết
Làm bài thơ cho em
Bài thơ mà anh biết
Chỉ còn mình anh xem
Hình như có ngọn lửa
Thắp lên tàn mùa đông
Hình như có dòng sông
Bỗng một ngày ngừng chảy
Hình như là nuối tiếc
Cho một điều trễ tràng
Hình như anh rét mướt
Với một mùa chưa sang.
Nguồn: News.zing.vn