(Dân trí) – Tháng Ba ở Czech vẫn rất lạnh song Nam Âu thì đã sang Xuân. Chúng tôi tranh thủ lên đường thăm thú kinh đô cổ Florence của nước Ý (1865-1871), rồi tiện đường đi tiếp tới La Spezia – Cinque Terre (5 làng cổ) đẹp hơn cả tranh vẽ.
Thành cổ Florence
Sau 1 đêm dài ngồi xe bus vượt chặng đường 850 km đến Venise, chúng tôi còn phải đi tiếp hơn 3h xe hơi GLA mới tới Florence. Thật bõ công khi tận mắt chứng kiến cảnh hoa cỏ mùa Xuân rực rỡ, nhất là hàng cây mận nở bung hoa tím hồng trên suốt chặng đường 2,4 km đi bộ từ nơi đỗ xe vào trung tâm thành phố 2000 tuổi với những đường phố và kiến trúc các tòa nhà vẫn giữ nguyên dáng vẻ từ thời Trung cổ.
Những ngôi nhà nhỏ, mái ngói đỏ lô xô viền quanh những tuyến đường đan xen chi chít như mạng nhện. Bao quanh là bức tường thành cổ – khu vực được UNESCO ghi danh di tích nhân loại từ năm 1982.
Từ thế kỷ 50 trước Công nguyên Florence được xây dựng nên (sau đó là doanh trại lính La mã của Hoàng đế Cesar) giữa tuyến đường nối Rome với cực Bắc Ý, nằm lọt giữa thung lũng màu mỡ của sông Arno. Nghe nói hơn một nửa kiệt tác thời Phục hưng (Renaissance) của Ý nằm ở Florence trong các viện bảo tàng Nghệ thuật…
Dọc theo con đường đi bộ ven sông Arno, rẽ sang phải theo một con phố nhỏ hẹp là đến quảng trường Nhà Thờ. Ở đây nổi bật lên ba công trình được xem như những viên ngọc và đỉnh cao của kiến trúc tôn giáo ở Florence.
Giáo đường Santa Maria del Fiore đồ sộ bằng đá cẩm thạch dài 150m, rộng 40m và cao 40m. Phía sau giáo đường là một mái vòm lợp ngói đỏ cao 91m. Đây là thánh đường công giáo lớn thứ ba trên thế giới, sau 2 thánh đường Saint Pierre ở Rome và Saint Paul ở London.
Bên cạnh giáo đường là Tháp chuông (Campanile) cao 89m, hình vuông với dáng vẻ rất thanh thoát nhờ những cửa sổ rất cao ở mỗi tầng. Mái tháp bằng phẳng chứ không nhọn như các tháp chuông khác, do đó du khách có thể lên tận mái tháp để thưởng ngoạn toàn cảnh thành phố Florence.
Đối diện với giáo đường là Nhà rửa tội (Baptistère) Saint Jean, hình bát giác, được xây dựng từ giữa thế kỷ XI. Ngôi nhà này có ba cánh cửa bằng đồng, với những hình chạm trổ rất công phu, tái hiện lại những câu chuyện trong Kinh thánh.
Trên đường ngược trở ra, chúng tôi được dịp ngắm cây cầu cổ độc đáo Ponte Vecchio có từ thời Đế chế La Mã. Thời Thế chiến thứ hai, tất cả cầu trên sông Arno đều bị phát xít Đức phá hủy, chỉ riêng cầu Ponte Vecchio là còn nguyên vẹn. Cơ man nào là khóa tình yêu mang theo gửi gắm bao hy vọng của người đời được cái lại nơi đây…
La Spezia – Cinque Terre
Chiều muộn, chúng tôi bắt tiếp xe GLA vượt chặng đường 150km tới city La Spezia. Xe thả khách ngay trước nhà nghỉ tọa lạc chỉ cách vịnh biển 2 đường phố song song…
Vịnh nhỏ La Spezia và đường ven biển với cây cầu trắng B. Revel nối Porto Vener sang cảng du thuyền Mirabelo, được thi hào Anh A. Byron phong danh: Vịnh Thơ. Bất chấp trời tối và mưa chúng tôi vẫn quyết đi xem cho được Cinque Terre (5 làng cổ) – 5 “nàng công chúa ngủ trong rừng” là những làng chài Ý đầu tiên có từ thời Trung cổ.
Vì thời gian hạn hẹp chúng tôi đành chọn 3 trong số 5 làng cổ này để thăm thú. Tất cả đều tọa lạc trên những khu vực có địa hình hiểm trở nhưng đẹp như tranh màu nước: Riomaggiore, Vernazza, Manarola, Corniglia và Monterosso ở Cinque Terre thuộc vùng Liguria, miền bắc nước Ý. Làng nào cũng nằm trên sườn đồi bậc thang với những cánh đồng trải dài và được nối với nhau bằng một con đường ven biển dài 42km.
Chắc chắn rằng không một họa sĩ tài ba nào có thể tái hiện 1 phần vẻ đẹp siêu thực đến đơn sơ này của 5 làng cổ nằm trên trên 5 mỏm núi nhô ra biển. Núi không to ra cũng chẳng bị phá đi hay san phẳng, do vị trí đặc biệt như thế nên 5 làng nhỏ từ bao đời nay vẫn vẹn nguyên vẻ xinh xắn, hầu như không bị mở rộng hay xây dựng thêm.
Làng Riomaggiore thật hút hồn du khách. Mặt tiền màu sắc ấm áp của các tòa nhà tạo nên bức tranh ghép màu hoàn hảo nổi bật trên nền cảnh quan Địa Trung Hải. Những ngôi nhà được xây lõm vào các vách đá, một phần mặt tiền nhà bằng đá chìm trong làn nước biển xanh ngọc là hình ảnh đặc trưng của Cinque Terre. Một con dốc để dân làng neo thuyền là nơi du khách tìm đến để nhớ về một thời xa xưa của nước Ý.
Làng Vernazza với những đường phố tiếp nối bởi những cầu thang dốc đứng, các công trình xây dựng phòng thủ: tháp pháo, mái vòm, cổng lớn đều là những biểu tượng có từ thời Trung cổ… Đi qua rất nhiều ngõ dốc, bậc thang đá dựng ngược… chúng tôi tới được mỏm đất xa nhất, cao nhất y như đầu rồng biển… thật kì vĩ.
Làng Monterosso được chia thành hai phần khác biệt với ranh giới tượng trưng là ngọn tháp Aurora trên đỉnh đồi San Critoforo, chia tách khu phố cổ với những con ngõ hẹp và nhà tháp với khu phố mới có khá nhiều khách sạn cao tầng.
Như nhiều làng vùng biển đặc trưng của nước Ý, Cinque Terre là một quần thể của những ngôi nhà đủ sắc màu, tổ hợp màu sắc ấy trải dài theo bờ cảng với các cung bậc rất đa dạng xếp tầng tầng lớp lớp, hòa lẫn vào với núi non, màu biển, màu trời, màu những tán cây…. Tất cả đều đậm chất Địa Trung Hải. Người Ý đặt cho cung đường nối liền 5 làng đẹp hơn cả tranh vẽ này cái tên rất trữ tình: Il sentiero azzuro (Con đường xanh).
Khuất nẻo các tuyến đường chính, bỏ xa sự hối hả của cuộc sống công nghiệp… Cinque Terre như 5 “nàng công chúa ngủ trong rừng” được thời gian chở che mãi mãi…
Bài và ảnh: Tran Jan
Nguồn: DANTRI.COM.VN