Dù chưa bao giờ đến phố đèn đỏ tại Amsterdam, Stuart mắc sai lầm khi cố gắng chỉ dẫn và phỏng đoán giá cả dịch vụ mại dâm ở đây.
Stuart từ Anh chân ướt chân ráo đến Hà Lan nhận việc mới đầu những năm 2000. Anh đã có cơ hội trải qua nhiều “cuộc phiêu lưu” ở đất nước của những cối xay gió. Vài câu chuyện gần đây mới được anh tiết lộ trên blog cá nhân của mình, nổi bật có những kỷ niệm về phố đèn đỏ từ 15 năm trước.
“Xin lỗi, anh có biết phố đèn đỏ ở đâu không?” là một trong những câu hỏi quen thuộc nhất với người Hà Lan. Đó cũng là điều tôi phải làm quen khi sống ở Amsterdam vì được hỏi quá nhiều lần. Thường câu hỏi này được thốt ra từ miệng những du khách với ánh mắt háo hức, đến mức chẳng quan tâm liệu có ai đánh giá mình hay không.
Nhưng có một lần, tôi bắt gặp quý ông phải mất đến 5 phút chờ đợi trong yên lặng ở bến tàu điện. Ông liếc sang phía tôi rất nhiều lần để thăm dò, trước khi kiểm tra lần cuối xem áo khoác của ông ấy có sạch sẽ không. Cuối cùng ông ấy cũng tiến về phía tôi, khẽ hỏi câu trên.
Phố đèn đỏ là một trong những điểm tham quan du khách truyền tai nhau “phải tới” khi đến Amsterdam. Ảnh: emaze. |
Chúng tôi đang ở gần quảng trường Leidseplein, cách khá xa khu phố đèn đỏ – phía bên kia của thành phố. Trong giây lát, tôi chợt tự hỏi liệu có phải quý ông này đã đi lòng vòng quanh Amsterdam trong nhiều giờ, để lấy can đảm hỏi đường đến đó hay không. Tôi báo cho ông ấy cách tốt nhất để đến phố đèn đỏ và nhận lại lời cảm ơn. Ngưng lại một lát, người đàn ông lên tiếng: “Anh có biết giá cả như nào không?”.
Câu hỏi này mới, chưa từng ai hỏi tôi về giá cả ở đây. Tôi không biết vì sao tôi để mình lún sâu vào cuộc nói chuyện này. Thay vì đơn giản trả lời là không tôi lại bắt đầu đưa ra những dự đoán và giả thiết như việc giá cả phụ thuộc vào những dịch vụ khách yêu cầu, và họ sẽ phải trả bao nhiêu nếu muốn tìm một cô gái nóng bỏng như Scarlett Johansson.
Ông ấy gật đầu như thể đang nuốt từng lời tôi nói. Ngưng lại một lát nữa, ông ấy tiếp tục: “Anh có biết mọi thứ vận hành ra sao không?”.
Ban đầu tôi cũng không biết nên đáp lại thế nào. Tôi chột dạ, hoặc ông ấy nghĩ tôi hẳn là khách quen của khu phố đèn đỏ nên tỏ tường chuyện “giao thương” ở đó, hoặc ông ấy tưởng tôi là tú ông. Chắc chắn lỗi thuộc về tôi, khi cố đoán giá và khiến mình thành chuyên gia trong mắt vị khách phương xa này.
Tôi cũng băn khoăn ông ấy thực sự muốn biết gì. Ông ấy tò mò chuyện khách trao đổi với những cô gái bán hoa thế nào hay đang hỏi về “chuyện ấy”? Bỗng nhiên câu chuyện rẽ sang chiều hướng khó xử, về những điều tôi không mong đợi phải giảng giải cho ai khác ngoài những đứa con tương lai của mình. Liệu tôi có nên cố gắng giải thích cho ông ấy hiểu là đôi khi một người đàn ông và một người phụ nữ sẽ trao đổi rất nhiều tiền để đổi lấy một cái ôm đặc biệt?
Tôi quyết định chấm dứt mọi băn khoăn bằng cách nói rằng tôi chưa bao giờ đích thân đến phố đèn đỏ. Người đàn ông có vẻ rất thất vọng, chúi mắt xuống mũi giày và nhận ra cuộc nói chuyện đã trở nên kỳ cục đến thế nào. Ông ấy nhìn lại tôi một lần nữa rồi bước đi với điệu bộ lo lắng, như thể sợ rằng tôi sẽ kể lại với mẹ của ông vậy. Tôi cũng không rõ liệu ông ấy có tìm được đường tới phố đèn đỏ hay không.
Khám phá Amsterdam. Video: YouTube.
Xem thêm kỷ niệm hài hước khi Stuart bị bạn dụ dỗ tới phố đèn đỏ tại đây.
Nguồn: Vnexpress.net