(Dân trí) – Tháng 5, những trận mưa rào vội vã đến và vội vã đi, để lại loang loáng mặt nước lúng liếng trên những thửa ruộng bậc thang cao cao thấp thấp.
Những ngày đầu hè oi ả, trong khi thiên hạ đổ xô ra với biển xanh cát trắng nắng vàng thì lại có không ít người di chuyển ngoằn nghoèo trên những con đèo để đến với vùng đất Yên Bái, thăm những thửa ruộng bậc thang đang lóng lánh dưới ánh mặt trời.
Ngày nào cũng ra đồng làm việc từ sớm tinh mơ.
Vùng đất Mù Cang Chải một năm chỉ có một mùa cấy, một năm hai vẻ đẹp tuyệt tác nơi lưng chừng trời. Tháng 5 đổ nước gieo hạt, tháng 9 thu vàng gặt hái. Khi những thửa ruộng vùng đồng bằng đã bước vào mùa vụ rộn rã đầu tiên cũng là ngày mùa đầu tiên của những cánh đồng trên núi cao. Tháng 5 tháng 6, những thửa ruộng khô cằn sau mùa đông dài ảm đạm và mùa xuân lấm tấm mưa phùn được tưới mát bởi những cơn mưa rào. Đó là lúc những cánh đồng đất nâu chuyển thành màu đỏ thẫm sau mưa. Những thửa ruộng bậc thang khô cằn chỉ chờ những cơn mưa để trữ nước, tràn nước, bóng láng, phủ những sắc màu hấp dẫn. Đó là thời điểm mùa nước đổ quyến rũ.
Từ bên này Tú Lệ đến bên kia Mù Cang Chải, qua con đèo Khau Phạ, những thửa ruộng với những đường cong gợi cảm, phô diễn nhan sắc mỹ miều của mình trong ánh nắng mặt trời lấp lánh. Sau cơn mưa mát lành, bầu trời xanh trong không một gợn mây. Dưới ánh nắng mặt trời, những thửa ruộng xếp bậc thang lên tận trời xanh hứng đầy nước mưa. Màu nâu đỏ của đất, màu xanh của trời, màu của mạ non, màu của những chiếc váy Mông nhấp nhô trên cánh đồng tạo nên bức tranh tuyệt đẹp. Bất cứ ai đi qua cũng phải dừng lại để được thưởng lãm bức tranh toàn cảnh tuyệt đẹp ấy, dù bằng mắt thường hay máy ảnh.
Những thửa ruộng bậc thang trong mùa nước quyến rũ.
Cánh chạy xe máy vốn đã mê mẩn với những thửa ruộng bậc thang nhuộm vàng ngày mùa trong tháng 9 tháng 10 chẳng bao giờ bỏ qua những ngày tháng 5, tháng 6 này. Vẫn chiếc xe máy cà tàng, vẫn cung đường quốc lộ 32 quen thuộc đến từng khúc cua, từng điểm nghỉ, từng quán hàng. Ấy mà lần nào đi cũng không biết chán. Bỏ lại sau lưng những lo toan hàng ngày, xách chiếc balo con cóc, con xe tình tang, cùng đôi ba chúng bạn mê ‘phượt’, thế là lên đường. Nếu chỉ đến Mù Cang Chải rồi về, có thể đi trong hai ngày cuối tuần. Còn nếu muốn lượn một vòng cung Tây Bắc, sang tận Sapa, Lào Cai thì một tuần luôn cũng chưa đủ. Vì vòng cung ấy sẽ đi qua rất nhiều những thửa ruộng bậc thang, cũng đang sóng sánh trong mùa nước đổ như phía bên này.
Quãng đường dài không mệt mỏi vì tiếng gọi của núi rừng. Bắt đầu từ Mường Hum, rồi Tú Lệ đã thấy đẹp lắm rồi, đã mất cả tiếng đồng hồ để dừng chân, nhàn nhã làm cốc café nóng hổi mà nhìn ngắm. Qua đèo đến Mù Cang Chải thì phải dành nguyên cả ngày để dạo chơi.
Gieo mạ.
Tờ mờ sáng, mặt đất còn ầm hơi sương, đã nghe tiếng mõ trâu lóc cóc, tiếng người Mông nói chuyện, tiếng nước cháy róc rách từ thửa ruộng cao xuống những thửa ruộng thấp hơn phía dưới. Bóng nắng xiên lấp loáng dáng người nông dân tranh thủ đắp đất, vuốt lại những thửa ruộng. Con trâu chăm chỉ cày xới, dũi mõm trên mảnh đất mềm ẩm vì mưa. Một vài nơi đã bắt đầu gieo mạ. Màu xanh lấn dần trên những vùng nước thẫm rồi chẳng mấy mà xanh mướt. Bóng trời xanh thẫm một mảng ruộng cày. Cơn mưa mùa hạ bất chợt đến trong tiếng reo hò của lũ trẻ. Màu của cuộc sống giản dị và nhiều tiếng cười.
Đường cong quyến rũ.
Những cánh đồng lúa ở Tú Lệ do những người dân tộc Thái sống ở đây trồng trọt và chăm sóc. Còn vắt qua những lưng chừng trời ngay trong tại La Pán Tẩn, Chế Cu Nha và Mù Cang Chải là của người Mông từ trên núi cao xuống canh tác. Nhưng dù là của người Thái hay người Mông canh tác, đó cũng là những kiệt tác có một không hai của con người tạo nên khi mùa hè sang. Để rồi tháng 9, tháng 10, những thửa ruộng lóng lánh nước ấy lại được nhuộm vàng trong sắc lúa, tỏa hương thơm ngào ngạt trên khắp con đường quốc lộ 32 xuyên dọc mảnh đất Yên Bái.
Theo mẹ đi cày.
Suốt dọc chiều dài 300km từ Hà Nội đến Mù Cang Chải, những thửa ruộng bậc thang mùa đổ nước lúng liếng lại thu hút bao “tay súng” đổ về, “săn” cho được những tấm hình tuyệt đẹp của mùa vụ hay chỉ đơn giản là ngồi lại nơi lưng chừng trời, thưởng chút rượu cay cay trong đêm trăng lộng gió trên vùng đất rẻo cao.
Bài: Lam Linh
Ảnh: Vũ Long
Nguồn: DANTRI.COM.VN