“Anh đã quên em” của Nguyễn Thanh Bình là một bài thơ chất chứa nỗi buồn tuyệt vọng. Ở đó, ta thấy những nghịch lý của tình yêu. Nói quên đi mà chắc gì đã quên được.
Anh đã quên em trong một chiều hè êm ả
Em trong anh chỉ còn là những bọt sóng trắng nhạt nhoà
Trên chiếc giường kỷ niệm đôi ta
Chỉ còn lại sợi tóc em đen nhánh.
***
Anh không còn bận tâm về những gì đã qua
Không nghĩ về em trong mùa thu cũ nữa
Em giờ đây như bóng mây ngoài khung cửa
Chỉ một cơn gió nhẹ em cũng tan
***
Trên chiếc ghế đã phai màu sơn
Bên cạnh hàng cây quanh năm vàng lá
Anh vẫn ngồi lặng lẽ như trước đây
Không phải đợi em mà đợi đời anh tàn úa.
Nguồn: News.zing.vn