Sau bốn ngày ở giữa núi rừng, cậu bé chín tuổi mong ước có dịp trở lại ngôi làng không có thiết bị điện tử nào.
Hầu hết cha mẹ người Anh sẽ mang theo một chiếc máy tính bảng vào kỳ nghỉ của gia đình để cho con cái dùng và không nghịch ngợm nữa. Nhưng hè này, gia đình Trish Lorenz, cây bút của Guardian, có quyết định đặc biệt. Dưới đây là chia sẻ của Trish về một kỳ nghỉ chạy trốn hoàn toàn khỏi các thiết bị công nghệ tại ngôi làng Cerdeira, Bồ Đào Nha.
“Đứa con trai chín tuổi của tôi nghiện điện thoại. Ngày hoàn hảo của cậu bé là xem YouTube hoặc chơi game mải miết cho đến khi mắt mỏi nhừ và đầu đau như búa bổ. Vì vậy, khi tôi nói với con về kỳ nghỉ bốn đêm của gia đình tại làng Cerdeira ở Bồ Đào Nha – một nơi không có TV và Wi-Fi, cậu bé đã há hốc miệng khi nghĩ về việc 100 giờ liền không truy cập Internet hoặc xem truyền hình: “Nhưng chúng ta sẽ làm gì? Nó hẳn sẽ rất nhàm chán”.
Con tôi là đại diện điển hình cho những đứa trẻ trong thời đại này. Theo nghiên cứu của Amazon, 83% cha mẹ người Anh sẽ mang theo một chiếc máy tính bảng vào kỳ nghỉ của gia đình để cho con cái sử dụng. Các bậc phụ huynh dùng thiết bị điện tử làm phương tiện để giữ cho lũ trẻ ngừng quậy phá trong suốt hành trình. Nhưng họ không cần lo lắng chuyện lũ trẻ nghịch ngợm, vì con trai tôi đã đưa ra kết luận sau khi trải nghiệm: Một kỳ nghỉ không truy cập vào Internet không phải là thảm họa.
Cerdeira là ngôi làng tại Bồ Đào Nha được một nghệ sĩ người Đức hồi sinh vào cuối những năm 1980.
Nằm trên dãy núi Serra da Lousa, cách thành phố Lisbon 2 giờ lái xe về phía bắc, làng Cerdeira nằm trên một sườn dốc bao quanh bởi khu rừng. Chúng tôi đến đây vào một buổi chiều tháng tư đầy sương, nước mưa từ những cây thông phía trên chiếc xe nhỏ giọt tí tách rơi xuống gáy khi chúng tôi dỡ đồ. Cơn mưa đã đem đến sự tĩnh lặng cho ngôi làng vì người dân đã ở hết trong nhà. Chỉ còn những ngọn núi vươn lên giữa những đám mây và ngôi làng đá với con đường đồi uốn lượn đẹp như trong bộ phim Chúa tể của những chiếc nhẫn. Sau đó, chúng tôi mở cửa bước vào quán cà phê, một làn hơi ấm áp tỏa ra và tiếng Bồ Đào Nha chào đón chúng tôi trở về thực tại.
Cerdeira có chín nhà khách cùng một vài nhà riêng. Chúng tôi ở lại Casa da Arvore, một ngôi nhà nhỏ xinh xắn với lò sưởi đốt củi, đồ nội thất bằng gỗ, thảm màu sắc rực rỡ, nhà bếp hiện đại với máy rửa bát và ban công có tầm nhìn tuyệt đẹp ra các ngọn núi và thung lũng bên dưới.
Sau khi nhìn qua căn nhà nhỏ, chúng tôi nghĩ ngay đến việc phải làm gì tiếp theo để lấp đầy thời gian trống, khi trời đang mưa mà không có bất kỳ thiết bị giải trí công nghệ nào. Chúng tôi đốt lửa, nhìn vào đó một lúc và bị hút bởi sự yên bình của nó và tiếng mưa trên mái nhà, chúng tôi quyết định sẽ đọc sách. Khoảng 10 phút sau, đứa con trai chín tuổi của tôi bị hoảng sợ bởi sự im lặng. “Thật là chán ngắt”, nó tuyên bố và nỗi sợ hãi tồi tệ nhất về bốn ngày sắp tới lớn dần trong tôi.
Để tạo ra không khí sôi động và đốt cháy năng lượng, chúng tôi tổ chức một buổi khiêu vũ, sau đó chơi một trò chơi mà chúng tôi mượn từ quán cà phê. Khi không có TV, thời gian nấu bữa tối trở thành lúc giải trí và sau đó cả nhà nằm trên ghế sofa nói chuyện và để cho ngọn lửa ru ngủ chính mình.
Sáng hôm sau trời nắng, nên chúng tôi đã thử đi bộ từ một trong những con đường trong làng. Những ngọn núi phủ đầy cây, thác nước đổ xuống sườn đồi giữa những cây dương xỉ lớn. Chúng tôi men theo một dòng suối rộng và đường mòn xoắn rồi quay lại. Chúng tôi còn phát hiện ra một lâu đài với tòa tháp đá bên bờ con sông dưới thung lũng.
Lớp dạy vẽ cho trẻ em ở Cerdeira. Ảnh: Antonio Nascimento. |
Cuối ngày hôm đó, con trai tôi kết bạn với một cậu bé Bồ Đào Nha cùng tuổi và chúng đã cùng đi chơi. Không có xe hơi và cũng không có nhiều nơi để khám phá ngoài đi dạo bên dòng suối và giữa các hàng cây. Có thể thấy, ngôi làng Cerdeira là nơi cho phép trẻ em tự do, thỏa sức vui đùa. Vì vậy, chúng tôi quyết định ngồi trên ban công dưới ánh nắng mặt trời, nghe chúng cười và gọi nhau khi chạy nhảy trên những con đường đá phiến.
Ngôi làng này là tác phẩm của nghệ sĩ người Đức, Kerstin Thomas. Khi cô và gia đình đến đây vào năm 1988, những ngôi nhà đã bị bỏ hoang, không có điện nước. Họ đã ở lại và cùng bạn bè cải tạo từng ngôi nhà. Một trung tâm nghệ thuật được xây dựng để tổ chức hội thảo và lễ hội. Nhờ sự hỗ trợ của chính quyền địa phương nên nhiều tiện ích đã được cải thiện. Đến năm 2012, sáng kiến biến nơi đây thành vùng du lịch bắt đầu thành hiện thực. Ngày nay, Trung tâm nghệ thuật làng cung cấp các khóa học trong suốt cả năm, rất phù hợp cho trẻ em. Chúng tôi đã tổ chức hội thảo Raku nhằm giúp trẻ em tìm hiểu về một loại gốm tráng men của Nhật Bản, quá trình oxy hóa và đặc tính tạo màu của các chất như đồng.
Con đường mòn chạy thẳng từ làng qua khu rừng và những ngọn đồi. Ảnh: Antonio Nascimento. |
Để thay đổi không gian, có ngày chúng tôi lái xe đến thành phố gần Coimbra để khám phá trung tâm lịch sử. Hôm khác, chúng tôi đến thăm Vườn sinh vật học núi Lousa, nơi cả nhà có thể thấy linh miêu và rái cá trong môi trường sống tự nhiên của chúng. Vào mùa hè, có những điểm bơi lội bên bờ sông, những bãi biển đầy cát trắng và bể bơi dành cho trẻ em – thậm chí một cái còn nằm trong lâu đài.
Quán cà phê ở Cerdeira vẫn có wifi, vì vậy vào buổi sáng đầu tiên, chúng tôi mang điện thoại đến ăn sáng, kiểm tra tin nhắn và cập nhật. Nhưng vào sáng hôm sau, chúng tôi đã để điện thoại ở nhà để không bị những tin nhắn làm phiền. Con trai của chúng tôi tỏ ra nuối tiếc với việc này nhưng vì quá bận rộn khám phá, chơi đùa, giúp chuẩn bị bữa tối nên sự tiếc nuối ấy nhanh chóng bị quên đi. Không bị mất tập trung vì điện thoại hoặc dành thời gian xem TV, tất cả chúng tôi đã nói chuyện với nhau nhiều hơn.
Tuy vậy, kỳ nghỉ ngắn ngủi đã không thể khiến chúng tôi hoàn toàn từ bỏ các thiết bị công nghệ. Trên đường về nhà, điện thoại đã reo lên khi tôi bật máy và tôi biết mình sẽ không thể làm ngơ quá lâu. Về đến phòng nghỉ, con trai tôi lại ôm lấy chiếc máy tính bảng của mình như tìm lại được một người bạn xa cách từ lâu. Nhưng chuyến đi tách xa công nghệ đã cho chúng tôi một trải nghiệm nghỉ ngơi thật sự. Khi chúng tôi rời đi, cậu bé quay sang nhìn những cánh rừng và ngọn núi, nó cất tiếng hỏi tôi: “Lúc nào đó, ta có thể quay lại đây không?”.
Vẻ đẹp của ngôi làng Cerdeira nhìn từ trên cao. Video: AERO View Overall.
Nguồn: Vnexpress.net