Ấn Độ giáo coi quả phụ là người không may mắn. Ở một số địa phương hẻo lánh, người chồng chết đi, cho dù chết trận, chết già, hay bệnh đều do tội lỗi của người vợ từ kiếp trước.
Đám cưới của cặp đôi Ấn Độ. |
Quả phụ không được mặc quần áo hoa, không được đeo trang sức, không được thừa kế di sản của chồng, suốt đời phải lao động nặng nhọc. Cô ta phải chịu nhiều tủi nhục. Bất cứ lúc nào cũng có thể bị nhà chồng đuổi ra khỏi nhà.
Trước đây, ở Ấn Độ còn lưu hành tục lệ: chồng chết vợ phải chôn theo người chết (tức tuẫn táng). Tập tục này vẫn còn lưu hành đến ngày nay ở một số vùng hẻo lánh. Trước khi chuẩn bị tuẫn táng, người vợ phải tắm rửa sạch sẽ. Khi đốt cháy quan tài chồng, người vợ sẽ niệm kinh vòng quanh đống lửa rồi dừng bước. Người tiễn đưa kẻ tuẫn táng ném hoa vào đống lửa, người vợ tuyệt vọng từng bước đi vào đống lửa rồi ngồi xuống, đến khi bị lửa thiêu chết thì thôi.
Bố vợ rửa chân cho con rể
Một số vùng ở Ấn Độ khi tổ chức đám cưới, bố vợ phải rửa chân cho con rể. Rửa xong, ông cho chân con gái mình vào đúng chậu nước đó và nói với con gái rằng từ nay về sau, ông không có quan hệ gì với cô nữa, giao cô cho một người đàn ông khác. Sau đó, ông nói với vị mục sư có mặt ở đó: “A, Bà la môn, con gái tôi mặc đẹp như hoa, người đeo vàng ngọc, tôi đã dâng con gái tôi cho chàng trai hiểu biết kinh Veda này”. Nói xong, ông nắm lấy tay con gái đặt lên tay chú rể và vẩy nước thánh lên tay họ.
(Theo Phong tục tập quán các nước)
Nguồn: Vnexpress.net