Saigon Talk: ‘Cố lên! Không có gì phải sợ’

0
42

Một chị shipper vẫn luôn giữ lòng tin giữa chuỗi ngày dịch bệnh, chị em bé Mây động viên nhau khi đi lấy mẫu xét nghiệm là những câu chuyện được kể trong Saigon Talk tuần này.

saigon talk anh 1

Một chị shipper vẫn luôn giữ lòng tin giữa chuỗi ngày dịch bệnh, chị em bé Mây động viên nhau khi đi lấy mẫu xét nghiệm là những câu chuyện được kể trong Saigon Talk tuần này.

Cố lên Mây!

Buổi chiều đầu tháng 7, hẻm nhỏ trên đường Nguyễn Đình Chiểu xôn xao vì hay tin có ca nhiễm Covid-19.

Vài tiếng sau đó, lực lượng y tế đến nơi, tiến hành phun khử khuẩn và giăng dây phong tỏa. Người trong xóm chưa hết bàng hoàng thì lập tức có thông báo: “Xin mời các hộ dân tập trung ra bên ngoài, xếp hàng theo hướng dẫn của nhân viên y tế để lấy mẫu xét nghiệm”.

Bé Mây và chị hai được cha dẫn đến điểm lấy mẫu. Mọi người tập trung đông đúc, không khí căng thẳng khiến cô bé 4 tuổi lo sợ.

Đến lượt gia đình Mây, chị hai được gọi lên lấy mẫu trước. Nhìn thấy vẻ mặt cô chị có phần hoảng sợ, Mây đứng phía dưới hô lớn: “Chị hai cố lên, không có gì phải sợ hết. Cố lên!”.

Trước sự “cỗ vũ” nhiệt tình của em, chị hai của Mây tỏ ra tự tin hơn, nhắm mắt lại để chiếc tăm bông từ từ đưa vào mũi. Xong xuôi, cô bé chạy lon ton ra chỗ cha và em gái đang đứng đợi.

Đến lượt Mây lên lấy mẫu. Đối mặt với chiếc tăm bông dài ngoằng, Mây mếu máo. Thấy vậy, chị hai liền tiếp sức: “Cố gắng lên Mây, hông sao hết, hông có đau đâu Mây”. Các tình nguyện viên đứng xung quanh vỗ về động viên cô bé. Mây ôm chặt chú gấu bông, như để mạnh mẽ vượt qua nỗi sợ.

Hôm đó, mọi người trong hẻm nhà Mây xếp hàng, thức tới khuya để lấy mẫu xét nghiệm.

Ngó qua Sài Gòn những ngày này, đâu đâu cũng thấy khu phong tỏa, vùng cách ly. Lực lượng y tế làm việc bất kể ngày đêm, bệnh nhân chống chọi với từng cơn đau của bệnh tật, người lao động đối mặt với thất nghiệp và thiếu thốn…

Dẫu vậy người ta vẫn không ngừng động viên nhau “cố lên”. Ừ thì, sẽ hơi đau một xíu, mọi người cùng cố gắng một chút, rồi Sài Gòn sẽ trở lại bình thường, sớm thôi.

Mất lòng tin nữa thì có còn gì đâu!

“Chị ơi chờ em một chút nhé. Xe em đang bị hư nên chưa giao hàng tới cho chị được”. Tui nhận được tin nhắn từ người lạ qua Zalo vào giờ cơm tối.

Hỏi ra mới biết là của shipper mà cửa hàng thực phẩm kia đặt để giao hàng cho tui.

“Ok em ơi. Cứ thong thả nhé. Chị không cần gấp đâu”, tui nhắn lại để bản yên tâm.

Khoảng 1 giờ sau, bạn ấy gọi tui xuống lấy hàng. Đó là một người phụ nữ chạy xe wave cũ, người nhỏ thó, đeo chiếc khẩu trang màu xanh da trời.

“Xe hư gì dậy em?”, tui hỏi.

“Dạ bị thủng bánh. Mà dịch này tiệm sửa xe đóng cửa hết trơn. Em phải đẩy bộ, may có anh kia ảnh phụ đẩy giúp em tới chỗ người quen rồi chui dô nhà đó họ vá dùm”, bản kể lại.

Nhận thực phẩm được chủ cửa hàng gói ghém cẩn thận từ tay bản, tui mới hỏi số tài khoản của bản để chuyển tiền vì không có sẵn tiền mặt.

“Chị cứ đem thức ăn lên nhà bỏ tủ đi. Chút xíu em nhắn số tài khoản qua sau. Không sao đâu”, bản nói vội, trên xe vẫn còn mấy túi hàng của khách.

“Ủa em tin tưởng khách dữ dị luôn hả”, tui giả bộ ghẹo bản.

“Chời, có gì đâu chị ơi, dịch giã này mà mất luôn lòng tin nữa thì có còn gì đâu”, bản vừa nói, vừa giao túi đồ vào tay tui rồi leo lên xe.

Cũng phải hơn 23h đêm, bạn shipper mới nhắn lại cho tui số tài khoản. Có lẽ lúc đó bản mới giao hết hàng cho khách. Tui gửi tiền thức ăn kèm theo một chút tiền để cảm ơn cho lòng tin của bạn.

Những ngày dịch kéo dài này, cả tui, bạn shipper kia và mọi người có lẽ đã quá mệt mỏi. Nhưng đúng là nếu mình mất luôn niềm tin thì có còn gì đâu, heng.

Nguồn: News.zing.vn

Du lịch trong nước

Có thể bạn chưa xem

Địa điểm du lịch hấp dẫn