Saigon Talk: ‘Tôi trân trọng hơn bữa cơm gia đình’

0
63

Giá trị những bữa cơm nhà lúc dịch bệnh, người bà và sự tử tế ở Sài Gòn, bác bảo vệ ở công ty là những chuyện được kể trong Saigon Talk tuần này.

saigon talk anh 1

Giá trị những bữa cơm nhà lúc dịch bệnh, người bà và sự tử tế ở Sài Gòn, bác bảo vệ nhiệt tình là những chuyện được kể trong Saigon Talk tuần này.

saigon talk anh 2saigon talk anh 3

Cơm nhà

Tôi chưa bao giờ thích ăn “cơm nhà”, bởi gia đình ít khi có mặt đông đủ. Những buổi ăn hàng quán cùng bạn bè, bar, pub luôn thu hút tôi hơn cả.

Những tháng “trốn dịch” vừa qua, khi quán xá không mở, tôi phải ăn cơm ở nhà nhiều hơn. Khác với trước dịch, những bữa ăn có đông đủ thành viên. Cả nhà trò chuyện với nhau nhiều hơn thay cho những lần gặp chớp nhoáng. Nhờ vậy, tôi biết công việc của anh hai đang gặp khó khăn. Hèn gì thời gian trước ảnh hay cau có khiến tôi có đôi phần khó chịu.

Một bữa ăn nọ, tôi ngồi sát ba. Lúc bàn tay ba đưa vòng qua để lấy chén cơm từ tôi, tôi phát hiện nhiều nốt đồi mồi hiện rõ trên bàn tay nhăn nheo. Một đứa con như tôi lại ngạc nhiên, không biết những vết đó xuất hiện từ bao giờ. Cảm giác không dễ chịu chút nào dằn vặt tôi từ hôm đó.

Tôi dần dặn bản thân dành thời gian hơn cho gia đình, đơn giản là ăn cơm cùng cả nhà và hỏi thăm thành viên gia đình nhiều hơn, nhất là với ba mẹ.

Nhiều người hay nói “dịch bệnh dạy chúng ta” thế này thế nọ, với tôi, dịch bệnh nhắc tôi trân trọng hơn bữa cơm gia đình.

– Ngọc Minh

saigon talk anh 4saigon talk anh 5

“Cái xứ gì kỳ cục”

Dẫn bà nội dưới quê lên đi khám bệnh, chân nội bị khớp nên đi cà nhắc, người đông đúc ở bệnh viện làm nội tui mệt mỏi.

Ngồi chờ hiện tên trên bảng để lấy thuốc, một người phụ nữ ngồi cạnh bắt chuyện với hai nội con tui. “Chân bác bị khớp hay sao vậy?”, cổ hỏi nội.

Sau khi nghe nội kể chứng bệnh, cổ mới chỉ cho nội “bài thuốc” dân gian mà nghe đâu mẹ của cổ cũng đã dùng và bớt nhiều. Cổ sợ nội quên, nên còn nhắc tui ghi vào điện thoại, lưu luôn số của cổ để nếu có gì thắc mắc thì gọi hỏi.

Rời bệnh viện, tui đưa nội ra ngồi ở quán nước cạnh đó nghỉ mệt. Một chú ngồi sẵn đó hỏi chuyện rồi phát hiện cùng quên Bến Tre với nội, lên Sài Gòn sống được tròm trèm 40 năm.

Lúc chú đứng dậy về trước, chú trả tiền nước luôn cho hai nội con tui.

“Cái xứ gì kỳ cục vậy bây. Nội thấy ai cũng tốt hết vậy”.

– Chi

saigon talk anh 6saigon talk anh 7

Bác bảo vệ

Khu toà nhà văn phòng chỗ công ty tôi có một bác bảo vệ lớn tuổi. Tôi thường tự hỏi làm thế nào bác có thể bắt cướp nếu tình huống đó xảy ra? Bởi khi nhìn thấy bác, tôi hình dung chỉ cần một cơn gió mạnh cũng có thể thổi bay bác mất.

Mỗi buổi sáng, bác hay mời tôi ngồi uống một ly trà cùng với chủ nhà cho tôi thuê văn phòng công ty. Cũng nhờ bác, tôi dần dần quen biết nhiều người Việt Nam ở khu này. Tôi thấy vui vẻ, thoải mái với mọi người, không ngại khi cần nhờ ai giúp mấy việc lặt vặt hoặc cùng bàn bạc để xử lý một vấn đề gì đó.

Một hôm, bác bảo vệ nói với tôi: “Đi đâu đẹp trai thế! Coi chừng bị bắt cóc đấy nhé!”. Tôi chợt mỉm cười. Bác luôn biết cách nói khiến tôi cảm thấy vui và tự tin hơn.

Tôi nhận ra rằng tính cách của bác bảo vệ rất thú vị và hay ho khiến mọi người xung quanh đều thích ở gần bác. Tôi nghĩ đó cũng là một kỹ năng của bác để thực hiện công việc ngăn chặn tội phạm. Bởi chắc chắn khi bác bảo vệ bắt cướp thì sẽ có rất nhiều tình nguyện viên trẻ, khỏe đến hỗ trợ ngay lập tức.

Mỉm cười và trò chuyện với những người xung quanh bạn càng nhiều càng tốt vì chính họ là những “ẩn số. Bạn đang đầu tư vào những “ẩn số” chắc chắn sinh lời trong tương lai. “Ẩn số” có thể hiện diện một cách đầy bất ngờ và giúp đỡ bạn trong nhiều tình huống bạn khó mà tưởng tượng ra.

– Jesse Peterson

Nguồn: News.zing.vn

Du lịch trong nước

Có thể bạn chưa xem

Địa điểm du lịch hấp dẫn