Ninh Thuận và Đà Lạt là 2 địa điểm để lại trong tôi nhiều nhớ thương nhất trong hành trình mùa hè năm 21 tuổi.
Ninh Thuận và Đà Lạt là 2 địa điểm để lại trong tôi nhiều nhớ thương nhất trong hành trình mùa hè năm 21 tuổi.
Kết thúc kỳ nghỉ hè vừa qua, tôi hoàn thành hành trình khám phá 6 tỉnh thành trong 14 ngày. Xuất phát từ Hà Nội, điểm đến đầu tiên của tôi là Đà Nẵng. Tiếp đến, tôi lần lượt đặt chân tới Hội An (Quảng Nam) – Ninh Thuận – Đà Lạt (Lâm Đồng) – TP.HCM – Bình Phước. Nói về chuyến đi trong mơ ấy, tôi có thể kể rất nhiều điều, nhưng nơi đọng lại trong tôi nhiều thương nhớ nhất là Ninh Thuận và Đà Lạt.
Thật ra, cả 2 nơi này đều không nằm trong lịch trình có sẵn của tôi. Tôi vốn định vào Phú Yên sau khi rời Hội An và đi tiếp đến Nha Trang, nhưng đến cuối cùng, tôi thay đổi quyết định, mua vé tàu tới ga Tháp Chàm (Ninh Thuận). Những điều bất ngờ sẽ đem đến nhiều cảm xúc hơn, có lẽ vậy, nên tôi mới muốn viết nhiều về Ninh Thuận và Đà Lạt đến thế.
Ninh Thuận với những bãi biển xanh trong vắt
Tôi thích biển. Màu xanh và sự bao la của biển luôn có sức hấp dẫn đến mức mê hoặc đối với tôi. Tôi chỉ dừng chân ở Ninh Thuận trọn vẹn một ngày, một đêm nên đã dành gần như toàn bộ thời gian mình có để ngắm biển.
Bình minh đỏ rực hắt lên tượng Phật Bà Quan Âm ở Trùng Sơn Cổ Tự. |
Tỉnh dậy lúc 5h, từ thành phố Phan Rang – Tháp Chàm, tôi xuất phát đi vịnh Vĩnh Hy cách đó khoảng 40 km. Đến Trùng Sơn Cổ Tự, ánh bình minh đỏ rực hắt lên tượng Phật Bà Quan Âm làm khung cảnh trước mặt tôi đẹp như một bức tranh. Mở căng lồng ngực hít thở không khí trong lành buổi sớm của một thành phố miền biển, tôi đón bình minh của ngày hôm đó trên đường đi về phía biển.
Bình minh trên đường ra vịnh Vĩnh Hy. |
Để ra vịnh Vĩnh Hy, tôi phải đi qua vườn quốc gia Núi Chúa với cung đường dốc thoai thoải, một bên là biển, một bên là núi. Đến Vĩnh Hy, thuyền bè khi ấy mới bắt đầu cập bến sau một đêm ra khơi.
Thuyền bè cập bến trên vịnh Vĩnh Hy. |
Cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn và vẫn muốn ngắm nhìn Ninh Thuận nhiều hơn nữa, nhanh chóng, tôi quyết định đi thêm hơn 20 km, tìm đến biển Bình Tiên.
Trước đó, khi đọc review về Ninh Thuận, người ta nói nước biển Bình Tiên trong vắt nhìn thấy đáy. Thực lòng, tôi đã nghĩ, review gì mà xạo, sạch đến mức nào chứ trong vắt như này thì đúng là ảnh photoshop rồi. Cho đến khi tôi đứng trên bờ cát mềm, nhìn ra biển Bình Tiên nước trong vắt, quả thật, những gì người ta nói về Bình Tiên chẳng quá lời chút nào.
Bãi tắm chưa bị du lịch hóa, đường ra bãi biển còn chưa được làm hẳn hoi. Bình Tiên trước mặt tôi hoang sơ, mộc mạc với màu xanh ngọc trai trong vắt.
Biển Bình Tiên mang dáng vẻ mộc mạc, hiếm có. |
Ngồi trên bờ cát nghe từng đợt sóng ì oạp vỗ vào bờ, tôi đã nghĩ, thật may mắn khi được nhìn Bình Tiên với dáng vẻ mộc mạc này. Bởi biết đâu, chỉ ít lâu nữa thôi, bãi biển này được khai thác du lịch, nơi tôi đang ngồi đây sẽ đầy những rác, nước cũng không còn trong xanh, mùi gió cũng chẳng còn trong lành.
Không có nhiều thời gian ở lại từng địa điểm, tôi tiếc nuối rời Bình Tiên khi mặt trời đã lưng chừng. Trên đường trở về thành phố Phan Rang, tôi ghé qua Hang Rái.
Nước biển ở Hang Rái trong vắt màu xanh dương. |
Nơi đây tiếp tục làm tôi thấy thỏa mãn với hành trình của mình. Nếu nước biển Bình Tiên màu xanh ngọc thì nước biển ở Hang Rái trong vắt màu xanh dương. Chọn cho mình mỏm đá cao nhất ở Hang Rái, tôi thong dong ngắm nhìn cả trời biển thu gọn vào tầm mắt.
Đà Lạt ngọt ngào và rực rỡ sắc màu
Tôi rời Ninh Thuận lúc 15h và lên xe xuất phát đi Đà Lạt. Tôi chưa từng đi Đà Lạt, cũng không đọc bất cứ review gì về nơi này. Tôi muốn gặp Đà Lạt theo cách của riêng mình, với những cảm xúc trọn vẹn thuộc về mình.
Chuyến đi này là lần đầu tiên tôi đến Đà Lạt. |
Đêm đầu tiên, tôi dành thời gian khám phá chợ đêm Đà Lạt, thưởng thức những món ăn đặc sản và tranh thủ mua quà về tặng người thân. Vì di chuyển liên tục từ đầu ngày (5 giờ lái xe đi vịnh Vĩnh Hy) nên tôi chỉ lưu lại chợ Đà Lạt đến khoảng 22h, rồi về homestay nghỉ ngơi để có đủ sức khám phá thành phố xinh đẹp ngày hôm sau.
Tôi dành trọn một ngày để khám phá những địa điểm ở ngoại thành Đà Lạt. Buổi sáng, tôi đi đỉnh Lang Biang cách trung tâm khoảng 18 km. Sau đó, tôi di chuyển đến cánh đồng hoa cẩm tú cầu ở Trại Mát.
Cánh đồng hoa cẩm tú cầu rực rỡ màu sắc. |
Cánh đồng hoa cẩm tú cầu trước kia vốn chỉ được người dân trồng để thu hoạch hoa, nhưng hiện nay, nhiều người tìm đến tham quan và chụp ảnh. Vé vào cửa chỉ 15.000 đồng/người và 10.000 đồng/bông nếu mua về, địa điểm này sẽ rất thu hút khách du lịch trong tương lai.
Chia tay Trại Mát, tôi men theo đường đèo Prenn, tìm đến hồ Tuyền Lâm. Lái xe trên đường đèo, khi ấy, tôi mới thật sự cảm nhận được không khí Đà Lạt một cách rõ rệt nhất.
Đèo Prenn trên đường đến hồ Tuyền Lâm. |
Trời hơi se lạnh và không khí thật trong lành. Những con đường dốc quanh co, tôi chạy xe chậm chậm, vừa giữ an toàn, vừa có thêm thời gian tận hưởng cảm giác này. Hồ Tuyền Lâm đang dần phát triển thành khu du lịch nên xung quanh có nhiều loại hình dịch vụ tiện lợi cho du khách.
Địa điểm khép lại ngày thứ nhất tại Đà Lạt, tôi chọn đồi Thiên Phúc Đức. Cây thông trên đỉnh đồi Thiên Phúc Đức cùng với cây thông cô đơn ở hồ Suối Vàng vẫn được du khách gọi vui là 2 cây nổi tiếng nhất Đà Lạt.
Đồi Thiên Phúc Đức không quá cao và rộng, nhưng cũng đủ giúp tôi có thể ngắm trọn Đà Lạt lúc hoàng hôn. Mây cuồn cuộn trên những dãy núi rồi dần biến mất trong màn đêm, thành phố bắt đầu lên đèn, ngày đầu tiên tại Đà Lạt của tôi kết thúc như vậy.
Đứng trên đồi Thiên Phúc, tôi thỏa sức ngắm mây trời và thành phố Đà Lạt mộng mơ. |
Ngày hôm sau, tôi trả xe máy. Tôi dành hôm nay để đi bộ, tham quan những địa điểm gần trung tâm như hồ Xuân Hương, quảng trường Lâm Viên, ga Đà Lạt, trường Đại học Sư phạm… Hít hà không khí Đà Lạt buổi sáng sớm, tôi nhận ra Đà Lạt xinh xắn và thực sự rực rỡ.
Gần trưa, tôi đến quán của thời thanh xuân. Đây là địa điểm tôi từng muốn giữ cho riêng mình, chẳng muốn chia sẻ ra vì mọi thứ thực sự đẹp và dễ thương.
Cô bạn thân của tôi từng đến đây và dặn, đến Đà Lạt thì nhất định phải qua nơi này nhé. “Quán của thời thanh xuân” không chỉ là một quán cafe mà còn là nhà của những người câm điếc, của các bạn trẻ với mong muốn giúp đỡ những người thiệt thòi hơn mình và còn là dự án mang ý nghĩa xã hội.
Những điều dễ thương tại Quán của thời thanh xuân. |
Tôi đến quán vào thứ 2, mọi người ở đây coi ngày đầu tuần là ngày nghỉ ngơi nên không có ai đi làm. Chỉ có chiếc bảng đặt ở cửa ra vào “Hôm nay cả nhà nghỉ ngơi. Nếu bạn ghé quán cứ vào ngồi chơi nha. Nếu bạn muốn mua thứ gì cũng tự nhiên lấy nhé, giá tiền cũng có hết rồi”.
Mọi thứ đều dễ thương! Chọn cho mình 3 bánh xà phòng handmade mua về làm quà, để lại tiền và tờ giấy nhớ, tôi trở ra ngoài hiên chơi với chú mèo tam thể. Hành trình tại Đà Lạt của tôi kết thúc với cách không thể ngọt ngào và dễ chịu hơn.
Đà Lạt với những loài hoa đủ sắc màu. |
Lời kết
Nếu Ninh Thuận để lại trong tôi những ký ức màu xanh của trời, của biển thì kỷ niệm ở Đà Lạt mang màu sắc rực rỡ hơn bởi hoa và nắng.
Tính ra, tôi chỉ có trọn vẹn 3 ngày 3 đêm cho cả Ninh Thuận và Đà Lạt. Thời gian ngắn đến mức chính tôi cũng bất ngờ so với những gì mình đã đi được, nhìn thấy.
Những gì tôi mang về sau 3 ngày ấy, cho đến bây giờ tôi vẫn cảm thấy mình chưa “dùng” hết. Đó là cảm xúc, là trải nghiệm, là những mộng mơ của cô gái tuổi 21 lần đầu tiên một mình thực hiện hành trình xa đến như vậy.
Nếu không đi, tôi không thể biết mình nhỏ bé đến như nào, không thể biết đất nước mình rất nhiều nơi tuyệt vời đáng để khám phá và chiêm ngưỡng.
Cuộc đời nhiều biến cố, cũng chẳng biết ngày mai sẽ có chuyện gì nên nếu có cơ hội, tuổi trẻ này bạn hãy cố gắng theo đuổi và hết mình thực hiện điều gì đó. Để sau này, khi nhìn lại bạn sẽ thấy mình đã có một thanh xuân chẳng có gì hối tiếc.
Nếu không đi, tôi không thể biết mình nhỏ bé đến như nào, không thể biết đất nước mình rất nhiều nơi tuyệt vời đáng để khám phá và chiêm ngưỡng. |
Nguồn: News.zing.vn