Tuổi hoa niên đếm ký ức dại khờ

0
86

Một khoảnh khắc nào đó, chúng ta nhìn lại, nhận ra những ký ức dại khờ đã làm úa thêm màu tóc tuổi hoa niên. Bài thơ “Muộn mằn” của Hoàng Đình Quang là một khoảnh khắc như thế.

Có một ngã ba nào đó trong đời

Anh để lạc mất người con gái ấy

Lòng rợi rã anh ngoảnh đầu trở lại

Thời gian ơi, bụi bạc phủ trắng đầu.

***

Em cười nơi nào, em khóc nơi đâu?

Tấm áo xanh ơi, mái tóc choàng vai hỡi

Bát cơm tấm mười lăm năm vẫn đợi

Tiếng nước râm ran trong buồng tắm buổi chiều.

***

Và mỗi ngày trên ghế đá tình yêu

Đôi bạn trẻ có thấy gì trong đó?

Chúng tôi giấu một mối tình dưới cỏ

Tiếng dế miên man trong ký ức dại khờ!

***

Cả một đời người những nắng cùng mưa

Dẫu băng bó vết buồn khôn se miệng

Vòm hoa giấy trước căn nhà số chín

Xạc xào bay trong chiều gió im lìm.

***

Còn bây giờ tất cả đã lặng im

Ve mùa hạ mặc áo hồng số phận

Anh đem nỗi dại khờ ra ngồi đếm

Vết muộn mằn chi chít tuổi hoa niên!

Nguồn: News.zing.vn

Du lịch trong nước

Có thể bạn chưa xem

Địa điểm du lịch hấp dẫn