Cận cảnh vùng đất không một ai sống nổi ở phía bắc Tây Tạng.
Ở phía bắc Tây Tạng có một cao nguyên với độ cao trung bình là 5000 mét so với mực nước biển và được gọi là mái nhà của thế giới. Khu vực này nằm trong khu tự trị của Tây Tạng, giữa dãy núi Côn Lôn, Tanggula và Kailash nên có địa thế vô cùng đặc biệt và hiểm trở. Nơi này không có người sinh sống nhưng lại là thiên đường cho động vật hoang dã phát triển cùng nhiều lớp trầm tích quý hiếm.
Ở trên cao nguyên này có một khu bảo tồn hoang dã bao gồm một hệ sinh thái sa mạc, sông băng, đồng cỏ, suối, ao hồ…Nơi này cũng là một trong số ít những vùng đất còn sót lại trên hành tinh vẫn giữa nguyên được hệ sinh thái có từ ngàn năm trước.
Những người từng đến đây khám phá nói rằng khu vực này có một giống linh dương rất đẹp, vẻ đẹp của loài linh dương này đặc biệt, khác hẳn với loài thông thường và nó chạy với tốc độ rất nhanh.
Động vật hoang dã tại đây rất đa dạng, đặc biệt là giống bò hoang Yak Tây Tạng, có con nặng tới vài trăm ký và thường sống theo từng bầy rất đông. Ở vùng đất không người này thường gắn các biển cảnh báo cấm săn bắt thú hoang.
Toàn bộ khu bảo tồn thiên nhiên này có gần 20.000 bò Yak, 150.000 linh dương cùng 90.000 loài động vật hoang dã khác. Ngoài ra còn có hơn 20 loại động vật quý hiếm khác như báo tuyết và gấu nâu.
Lý do vùng đất này không có người sinh sống là do thời tiết lạnh quanh năm, thiếu oxy trầm trọng. Thế nhưng trong điều kiện sống khắc nghiệt như vậy, động vật hoang dã vẫn phát triển mạnh. Các nhà nghiên cứu đã khám phá ra được một số bí ẩn tại khu vực này.
Theo các chuyên gia về động vật hoang dã, trong khu bảo tồn này chia thành nhiều khu vực với những điều kiện sống khác nhau. Tại đây cũng có một cao nguyên đầy nắng, có thể thúc đẩy quá trình quang hợp, nhiệt độ thấp có lợi cho sự tích tụ các chất hữu cơ. Vì vậy, vùng cao nguyên là nơi mà các loài động vật tập trung sinh sống rất đông.
Bên cạnh đó, vì sống trong môi trường tự nhiên hoàn toàn và khắc nghiệt nên một số động vật có khả năng sống sót và chịu đựng tốt với thiên tai, chúng có thể chịu lạnh ở nhiệt độ thấp mà không có vấn đề gì. Những ngọn núi phủ tuyết cung cấp một nguồn nước vô tận cho động vật tại đây. Tùy theo từng thời điểm trong năm mà động vật có thể di cư từ nơi khắc nghiệt sang nơi tốt hơn trong cự ly gần, do đó chúng sinh sôi phát triển rất mạnh.
Nguồn: 24H.COM.VN