Điểm đến du lịch

Những địa điểm du lịch hấp hẫn những địa điểm du lịch trong nước, địa điểm du lịch nước ngoài được chúng tôi tổng hợp và đưa tin đến Quý bạn đọc đam mê du lịch có cái nhìn tổng quan nhất về các địa danh du lịch để quyết định cho mình cho những chuyến du lịch ý nghĩa nhất

Mùa hoa tam giác mạch lại về trên núi đá Hà Giang

Vẫn chưa phải là quá muộn cho những ai ưa lãng mạn và tinh tế, mùa đông này hãy tự dành cho mình một kỳ nghỉ để có thể thỏa thích ngắm ngía những đồi hoa tam giác mạch.

Tháng 10, tháng 11 tới một mùa hoa tam giác mạch nữa lại về trên cao nguyên đá Hà Giang.

 

Tam giác mạch phủ kín những đồi Hà Giang

 

Ngay sau khi những thửa ruộng bậc thang bước vào thu hoạch thì cũng là lúc màu vàng ấy được thay thế bằng sắc hồng của những cánh đồng hoa tam giác mạch.

 

Mùa tam giác mạch đang về trên cao nguyên Hà Giang

 

Chẳng ai có thể ngờ được vùng đất cao nguyên cằn cỗi, toàn sỏi trơ trọi và đá tai mèo dựng đứng lại có thể mọc lên loài hoa thảo dịu dàng đến thế. Hoa tam giác mạch có khi bạt ngàn như một cánh đồng, khi mọc chênh vênh thành những nương hoa, khi lại lấp mình trong kẽ đá, đôi lúc thẹn thùng e ấp bên những căn nhà trình tường mộc mạc, đơn sơ.

 

 

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Một ngày ở bán đảo Sơn Trà

Đến bán đảo Sơn Trà (Đà Nẵng), du khách có thể vừa “lên rừng”, vừa “xuống biển” và trải nghiệm các hoạt động như câu cá, lặn biển, khám phá rừng già giữa lòng phố trẻ…; đặc biệt là diện kiến cây đa cổ thụ ngàn năm tuổi (còn được gọi là “cụ” đa Sơn Trà).

Hành trình khám phá bán đảo Sơn Trà – cách trung tâm TP Đà Nẵng chừng 10km về hướng Ðông Bắc – đưa chúng tôi chinh phục tầm cao trên 500m so với mực nước biển. Con đường ngoằn ngoèo dẫn lên núi Sơn Trà như dẫn vào khoảng không bất tận, trong lành và bình yên. Lên lưng chừng dốc, chúng tôi dừng lại, phóng tầm nhìn về phố biển. Sương sớm chưa tan nhưng cũng đủ để hiện lên một Đà Nẵng tươi trẻ với non nước nhấp nhô, bờ biển dài, những con đường ngang dọc, những chiếc cầu thế kỷ. Dọc theo con đường trải nhựa bằng phẳng và quanh co giữa núi rừng hoang sơ, đâu đó những chú khỉ con nghịch ngợm trên cành cây hai bên đường, những chùm hoa mua, hoa sim tím cả một góc đường và những loài hoa không tên đỏ thắm. Sơn Trà sống động và rực rỡ muôn màu.

 

Điểm dừng chân đầu tiên trong chặng đường khám phá là Nhà Vọng Cảnh Sơn Trà (nhiều người còn gọi là Đài Vọng Cảnh) nằm ở độ cao hơn 600m so với mực nước biển. Đài Vọng Cảnh được xây dựng trên một mỏm đá nhô ra nên có tầm nhìn rất tốt. Một vùng biển xanh ngắt hiện ra. Những chiếc thuyền trở nên nhỏ bé giữa màu xanh bạt ngàn của biển. Đâu đó những đám mây vờn nhau trên đảo Ngọc, xa xa làng Vân với những dải cát trắng xóa mềm mại; ngoảnh lại du khách có thể chiêm ngưỡng những “quả bóng” khổng lồ – trạm Rada T29. Thật thú vị khi trong không gian thoáng đãng của cảnh sắc thiên nhiên, trên tay là tách cà phê để thêm sức lực cho cuộc hành trình khám phá tiếp theo.

 

Đỉnh của núi Sơn Trà có tên là Bàn Cờ. Đường lên đỉnh quanh co uốn lượn, là một hành trình để khách trải nghiệm nhiều cảnh quan thơ mộng. Con đường có lúc bám theo vòng cung bờ biển nên thơ với những bãi biển hoang sơ, có đoạn lại xuyên qua những tán cây um tùm xanh mướt. Cái nắng gió của biển xen lẫn vào chút ẩm ướt của cây rừng khiến cho hành trình lên Bàn Cờ thật nhiều cảm xúc. Để lên tới khu vực đỉnh Bàn Cờ, chúng tôi phải leo một đoạn khá dốc. Theo truyền thuyết, có hai vị tiên ông ngồi đánh cờ trên đỉnh núi Sơn Trà, trong nhiều ngày vẫn bất phân thắng bại. Rồi một hôm, những tiên nữ bay xuống bãi biển để tắm, trong lúc lơ là nhìn tiên nữ vui đùa, một tiên ông đã bị đối thủ đánh bại. Bực mình, tiên ông giậm mạnh bàn chân lên tảng đá, đá văng bàn cờ xuống biển, rồi bay về trời. Theo truyền thuyết đó, người dân đã đặt bức tượng Đế Thích ngồi một mình bên tảng đá có hình bàn cờ và đỉnh Bàn Cờ có tên từ đó.

 

Men theo sườn núi về phía Đông Nam, chúng tôi đến tiểu khu 63 thuộc khu bảo tồn thiên nhiên Sơn Trà, nơi có rất nhiều cây đa tạo thành quần thể đa. Trong quần thể này, có cây đa rất đẹp với nhiều rễ phụ rủ xuống, đâm sâu vào lòng đất. Nhiều người gọi cây đa đại thụ là bách niên đại thụ, cây đa ngàn năm hay “cụ” đa Sơn Trà. Theo Ban Quản lý Bán đảo Sơn Trà, cây đa này – có chu vi thân 10m, 26 rễ phụ, mỗi rễ cao khoảng 25m – vừa được Hội bảo vệ thiên nhiên và môi trường Việt Nam vinh danh là Cây di sản. Cây mọc trên sườn đồi nên phần lớn tán cây đổ về hướng biển, tỏa dáng xanh um trên nền trời. Để chụp toàn cảnh thân và một phần tán cây, người ta phải đứng cách xa thân, gần sát mép đường. Diện kiến “cụ”, ai nấy cũng phải thán phục bởi sự tồn tại của cây suốt cả một thiên niên kỷ với bao nhiêu tác động khắc nghiệt của thiên nhiên, môi trường, nhất là những trận mưa bão kéo dài.

 

Kết hợp diện kiến “cụ” đa Sơn Trà, chúng tôi dừng lại chùa Linh Ứng – bãi Bụt. Chùa tựa lưng vào núi, hướng ra biển bao la, phía hữu là ngọn đèo Hải Vân thơ mộng, xa xa bên tả là cù lao Chàm án ngự. Địa thế chùa Linh Ứng – Bãi Bụt là nơi giao hòa giữa núi sông, biển trời. Theo truyền thuyết vào thời vua Minh Mạng, dân chài đánh bắt ven biển nơi đây đã phát hiện một tượng Phật trên bãi cát, cùng nhau lập am thờ tự. Từ đó về sau, sóng yên biển lặng, dân chài yên ổn làm ăn và tên bãi Bụt xuất phát từ đó. Ngoài việc được biết đến như một ngôi chùa đẹp, lớn và… trẻ nhất trong 3 ngôi “Linh Ứng Tự” ở Đà Nẵng, Chùa Linh Ứng – bãi Bụt còn được biết đến bởi nơi đây có tượng Phật Quan Thế Âm cao nhất Việt Nam.

 

Chân bán đảo Sơn Trà là vòng cung bờ biển tuyệt đẹp với các bãi như: Tiên Sa, Đá Đen, bãi Rạng, bãi Bụt, bãi Xếp, bãi Đa, bãi Nam, bãi Bắc, bãi Con, bãi Trẹm… Du khách thỏa sức hòa mình trong làn nước mát lạnh, trong xanh đến mức có thể nhìn thấy những đàn cá con bơi lội tung tăng, hay được thỏa thích với thú vui câu cá. Không những thế, khách còn được thưởng thức những món ăn dân dã nhưng rất tuyệt vời với hương vị cay nồng, mằn mặn của người miền Trung. Có gì tuyệt bằng mùi thơm tỏa ra từ những chú tôm, chú cá được nướng trên những bếp than hồng do chính tay mình câu được. Đánh một giấc trong những căn chòi lá nằm ngay trên những gờ đá, hay trên những bãi cát trắng, chúng tôi cảm nhận được mùi vị mặn mà từ những làn gió biển vi vu, từ dòng nước biển mát rượi đang dần dần thấm vào da thịt.

 

Với những đặc điểm riêng, bán đảo Sơn Trà có sức hấp dẫn độc đáo và những trải nghiệm thú vị, khó quên.

 

 

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Hoang sơ Bãi Ôm

Cách thị xã Sông Cầu (tỉnh Phú Yên) không xa, Bãi Ôm thuộc Vũng La nằm trong khu vực vịnh Xuân Đài, hứa hẹn là điểm đến du lịch hấp dẫn trong tương lai gần. Cách khu dân cư chỉ vài trăm mét nhưng Bãi Ôm còn rất hoang sơ và sạch sẽ. Đến đây, du khách có thể vui đùa cùng sóng, thỏa sức lặn ngắm san hô hàng giờ mà không sợ bị quấy rầy bởi các dịch vụ…

 

Rời thị xã Sông Cầu chạy ngược ra hướng đèo Cù Mông khoảng 4 cây số thì đến một ngã rẽ bên phải. Từ đây chạy thẳng vào khoảng 10-12 cây số, hết con đường là tới Vũng La. Tiếp tục băng qua khu dân cư chừng vài trăm mét thì dừng xe lại, bỏ xe đi bộ khoảng 300 mét là khách đã có thể chạm vào nước biển Bãi Ôm. Đường đến Bãi Ôm không xa lắm nhưng quả là một thách thức khi lúc thì trải nhựa, lúc là đường đất đỏ, lúc lại là đường bê-tông, lúc khác lại lên xuống dốc nghiêng hơn 10 độ. Trên đường không có trạm xăng nên tốt nhất du khách chuẩn bị đầy bình xăng cho xe gắn máy trước khi khởi hành. Dọc theo đường đến Bãi Ôm là những làng biển tấp nập ghe cá. Nếu đi vào buổi sáng, du khách sẽ được chứng kiến cảnh sinh hoạt nhộn nhịp của người dân xứ biển. Ghe liên tục vào bờ, lên cá, lên ốc. Phần lớn là ghe nhỏ, đánh bắt trong đêm rồi vào bờ hoặc chỉ đánh bắt trong một buổi sáng.

 

Qua hết các làng biển, đường đi bị kẹp giữa những ngọn đồi. Không có bảng chỉ dẫn, khách cứ thẳng đường mà đi, đến khi nào hết đường thì thôi. Gần cuối đường là một cái dốc sâu dẫn xuống Vũng La rất sung túc với hàng hàng ghe biển, thuyền thúng đan xen dày đặc. Nhà cửa san sát nhau, chỉ chừa mỗi lối đi nội bộ, đủ hai chiếc xe gắn máy qua mặt nhau. Thấy khách lạ, người dân địa phương biết ngay đang tìm Bãi Ôm. Họ bảo rằng: Ở bán đảo này, Bãi Ôm là đẹp nhất! Dân đi du lịch chỉ tìm ra đấy thôi chứ xuống Vũng La làm gì?!

 

Quả thật, khách đến Vũng La chỉ vì muốn đến Bãi Ôm! Nhiều người đã từng đi dọc biển từ Bắc vào Nam, qua bao bãi biển đẹp, nhưng vẫn ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của Bãi Ôm. Bãi biển nằm giữa hai ngọn núi nhô ra biển, được núi bao bọc nên lặng sóng. Bãi tắm cong như vầng trăng khuyết, ôm lấy bãi cát trắng phau. Bãi biển rộng rãi và sạch sẽ, không nhà cửa, hàng quán. Điều thú vị ở đây là dừa mọc tự nhiên rất nhiều. Những hàng dừa oằn mình hiên ngang chống chọi với gió bão nên cây thấp, tán rộng. Du khách thỏa sức hít thở khí trời trong lành, ngắm trời biển mênh mông một màu xanh ngăn ngắt. Bãi tắm thoai thoải, cát mịn, nước trong như mời gọi du khách gột rửa những mệt nhọc sau khi chinh phục “con đường đau khổ”. Tắm táp thoải mái, ăn uống no nê, khách lại lăn ra ngủ ngon lành trong tiếng xào xạc của lá dừa, tiếng rì rào sóng vỗ.

 

Tắm biển Bãi Ôm, du khách cũng nên cẩn trọng bởi nơi đây có bãi đá ngầm như muốn thử thách mọi người. Đá lớn, đá nhỏ nằm dưới dưới biển, có hòn nhô lên cao sóng vỗ vào đá dạt dào. Nơi đây nước cạn nên mực nước chỉ xấp xỉ đầu gối, đi ra xa vài chục mét, nước cũng chỉ ngập ngang thắt lưng, cùng lắm là tới ngực. Đặc biệt, ở Bãi Ôm, san hô mọc trên rạn đá cách mép nước chừng chục mét trở ra biển. Vì vậy, ngụp mặt xuống nước là khách có thể tha hồ ngắm san hô, và đủ các loại cá nhiều màu sắc rất đẹp, không cần phải đi tàu đáy kính hoặc lặn xuống ngắm san hô ở mực nước sâu vài mét như ở những vùng biển nước sâu vịnh Vĩnh Hy (Ninh Thuận) hay hòn Mun (Nha Trang). Điểm khác biệt nữa là ở các vùng biển nước sâu, san hô thường có cây, có nhánh, còn ở Bãi Ôm, nước cạn lại có rạn đá, nên đa phần là san hô tảng nằm trên đá mà khách gọi là hoa san hô, đụn san hô.

 

Có lẽ do đường đến Bãi Ôm không thuận tiện lắm nên lượng du khách tới đây chưa đáng kể, và Bãi Ôm vẫn giữ được nét hoang sơ. Du khách đã đặt chân đến Bãi Ôm một lần thì chắc chắn sẽ muốn trở lại lần nữa để thỏa sức ngắm san hô và vẫy vùng trong làn nước biển xanh trong lành.

 

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Quan Lạn: Biển xanh, cát trắng, nắng vàng

Với phong cảnh thiên nhiên tươi đẹp và hoang sơ cùng với những giá trị văn hoá, lịch sử, đảo Quan Lạn đang là một trong những điểm đến du lịch hấp dẫn trong hành trình của du khách khi đến với Quảng Ninh…

Để đến được Quan Lạn, có 2 cách: Nếu xuất phát từ Hạ Long, bạn có thể mua vé tàu cao tốc tại bến tàu Hòn Gai, TP Hạ Long (đường vào chùa Long Tiên, cạnh chợ Hạ Long I) còn tại Vân Đồn, bạn mua vé tại quầy bán vé ở cầu cảng Cái Rồng.

 

 

Lợi thế khi đi du lịch ở đảo Quan Lạn, bạn còn có cơ hội được biết thêm một điểm đến du lịch hấp dẫn nữa, đó là xã đảo Minh Châu, nằm liền kề với đảo Quan Lạn, nối liền với nhau bằng con đường xuyên đảo dài hơn chục cây số. Đây cũng là một điểm du lịch thu hút khá nhiều du khách bởi Minh Châu sở hữu bãi biển đẹp, cát trắng mịn và rừng trâm cổ thụ nổi tiếng.

 

Từ Quan Lạn bạn có thể đến Minh Châu bằng xe tuk tuk. Phương tiện này thuê dễ dàng trên đảo. Trên các xe tuk tuk đều có bảng niêm yết giá nên du khách không sợ bị “chặt chém”.

 

Ở Quan Lạn, khu vực nhiều nhà nghỉ tư nhân, tập trung đông nhất ở trung tâm xã đảo với mức giá cả thuê phòng dễ chịu, trung bình khoảng từ 400-750 nghìn đồng/phòng. Bạn cũng có thể đặt các suất ăn tại đây, bởi phần lớn các nhà nghỉ đều dành tầng trệt để làm nhà hàng phục vụ khách du lịch.

 

Nếu đi theo đoàn đông người, bạn có nhu cầu tổ chức các hoạt động vui chơi theo nhóm như giao lưu đốt lửa trại, cần sân khấu biểu diễn thì khu du lịch sinh thái Vân Hải là địa điểm thích hợp nhất. Khu du lịch này nằm ngay sát bãi biển Sơn Hào, đây là bãi biển đẹp và dài nhất Quan Lạn. Cơ sở hạ tầng dịch vụ khu du lịch này khá hiện đại, có nhà hàng phục vụ khoảng 300 khách cùng một lúc. Vào mùa hè, phòng nghỉ ở khu du lịch này có giá trung bình từ 950 nghìn đồng đến 1,3 triệu đồng/ phòng (khu nhà sàn); khu biệt thự có giá từ 1,3 đến 2,5 triệu đồng/ phòng. Điểm thú vị nhất ở khu du lịch này là các phòng đều nằm sát biển, bạn có thể thoả sức tắm biển cả ngày và ngắm bình minh hay hoàng hôn trên biển.

 

Đến Quan Lạn, ngoài tắm biển, bạn có thể đi dạo, ngắm cảnh, tìm hiểu cuộc sống của người dân trên đảo, tham gia trải nghiệm các hoạt động đánh bắt cá, đào sá sùng… cùng với người dân và tham quan cụm di tích lịch sử văn hoá nằm trên đảo như hệ thống đình, chùa, nghè Quan Lạn…

 

 

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Phố Ràng nước biếc non xanh

Phố Ràng, thị trấn trung tâm chính trị – kinh tế – văn hóa của huyện Bảo Yên không chỉ nổi tiếng qua ký sự “Trận Phố Ràng” của nhà văn Trần Đăng mà còn hấp dẫn du khách bởi nhịp sống hài hòa với không gian xanh đầy quyến rũ.

 

Sau khi thăm 2 khu Di tích Lịch sử văn hóa cấp Quốc gia là đồn Phố Ràng và thành cổ Nghị Lang – đền Phúc Khánh, du khách hãy thả bộ để đến với hồ cá Phố Ràng. Chiêm ngưỡng toàn cảnh từ trên đồi cao sẽ thấy mặt hồ phẳng lặng như một tấm gương phản chiếu mây trời và những vạt rừng xanh thẳm.

 

Xuân sang, trong làn bụi phấn của màn mưa giăng giăng, du khách thoáng gặp những nhành ban trắng chập chờn như cánh bướm và có dịp trải nghiệm, khám phá nét độc đáo riêng có của loài hoa đặc trưng vùng Tây Bắc. Hè đến, không khí nơi đây thật dễ chịu với gió Nam dịu mát, ngan ngát hương sen. Tất cả tạo nên một khung cảnh êm đềm, thơ mộng, quyến rũ lòng người mà chỉ Phố Ràng mới có.

 

Nơi đây, còn có những mô hình kinh tế trang trại tổng hợp phát triển bền vững giữa mướt mát xanh của vùng cây ăn trái trù phú suốt bốn mùa, góp phần tạo nên vành đai thực phẩm hằng năm cung cấp cho thị trường cả chục ngàn tấn cá, lợn, rau xanh… Chừng ấy cũng đã đủ để du khách có thể “thu lượm” cho mình những vốn quý về mảnh đất và con người Bảo Yên.

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Hoang sơ thác Bản Vược

Cách thành phố Lào Cai hơn 20 km, thác Bản Vược (Bát Xát) mùa này thật hùng vĩ. Hiện đang là mùa mưa, vì thế nước từ thượng nguồn đổ xuống suối rất nhiều, tạo nên dòng thác lớn. Nếu chiêm ngưỡng từ xa, sẽ ngỡ như tấm vải lụa màu trắng khổng lồ vắt ngang rừng.

 

Thác được chia làm 2 tầng, với hai lối đi khác nhau bạn có thể để đến được hai tầng thác. Nếu ngắm dòng thác trên từ bên đường sẽ bị che khuất bởi những bụi cây to, còn nếu để tiếp cận được tận chân thác thì chưa có con đường nào dẫn đến tận nơi, vì thế bạn phải đi bộ men theo sườn đồi qua những bụi cỏ dại. Chính vì đường đi khó khăn nên thác Bản Vược vẫn giữ được nét hoang sơ.

 

Đứng ở chân thác, bạn sẽ hòa mình với thiên nhiên, được ngắm dòng thác đổ xuống tung bọt trắng xóa một góc trời, tiếng nước đổ ầm ầm bên vách đá gợi lên bản tình ca của núi rừng. Rất nhiều du khách trên đường du lịch đi lên Y Tý qua đây đều dừng lại ngắm nhìn vẻ đẹp của dòng thác và đứng lại chụp ảnh lưu niệm.

 

Tuy không được nổi tiếng như thác Bạc, thác Tình yêu hay thác Cát Cát ở SaPa, nhưng thác Bản Vược (Bát Xát) vẫn có những nét riêng được nhiều bạn trẻ và các nhiếp ảnh gia đến khám phá và chụp ảnh.

 

 

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Bãi đá Lò Thung

Cách thị trấn Tiên Kỳ khoảng 4km về hướng tây, bãi Lò Thung (thôn 3, Tiên Cảnh, Tiên Phước) được ví như một “vương quốc” đá huyền bí với hàng trăm hang hốc hình thù kỳ lạ trải dài gần hai cây số trên dòng sông Đá Giăng.

Đến Lò Thung du khách không khỏi ngạc nhiên trước khung cảnh phô diễn ngoạn mục của đá với đủ loại kích thước lớn nhỏ, lô nhô chen chúc nhau tạo nên những hình thù kỳ dị, khiến người xem liên tưởng đến các vật dụng quen thuộc như tấm phản, cái cối, cái chén, cái chày, cái lò…. Tâm điểm của thắng tích đá trên sông chính là cửa nước ngầm, còn gọi là “hang nước”, chảy luồn dưới bãi đá gồ ghề rồi trồi tuôn lên thành con thác trắng xóa. Bên thác nước không cao này là ngổn ngang đá tảng với nhiều hình dáng kỳ lạ nằm nghiêng ngả, xếp chồng lên nhau tạo thành nơi nghỉ ngơi lý tưởng.

 

 

Mùa hè, Lò Thung trở thành điểm không thể thiếu của nhiều bạn trẻ trong vùng. Từ khi con đường du lịch nối từ làng cổ Lộc Yên đến Lò Thung được mở ra đã tạo điều kiện thuận tiện cho du khách đi xe máy hoặc ô tô đến tận bờ sông Đá Giăng tham quan khám phá Lò Thung. Theo tiết lộ của ông Phùng Quang Huy – Phó Chủ tịch UBND huyện Tiên Phước, sắp tới huyện sẽ quy hoạch giải tỏa hai bên bờ sông tạo không gian thoáng đãng để du khách có nơi cắm trại sinh hoạt ở lại qua đêm. Ngoài ra, một chiếc cầu treo bắc ngang sông Đá Giăng cũng vừa được khởi công tuần trước không chỉ phục vụ dân sinh mà còn là điểm ngắm lý tưởng để du khách đứng chụp hình toàn cảnh bãi đá Lò Thung. “Chúng tôi xác định Lò Thung – sông Đá Giăng sẽ là điểm nhấn quan trọng trong chiến lược phát triển du lịch Tiên Phước nên sẽ tạo điều kiện tốt nhất để doanh nghiệp và du khách đến khai thác, tham quan”- ông Huy cho biết.

 

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Ẩm thực dừa – Sức sống của vùng đất phương Nam

Đi đến đâu, bất kỳ nơi nào trên thế giới cũng không thể lẫn lộn được các món ăn đặc trưng của từng vùng, miền, nó gần như mang tính biểu trưng của đất nước thông qua con đường ẩm thực.

 

Ẩm thực Bến Tre nổi tiếng nhất là ẩm thực dừa, với rất nhiều món ăn, thức uống được chế biến từ dừa mà không có địa phương nào sánh được.

 

 

“Thấy dừa thì nhớ Bến Tre” là bởi hệ sinh thái đặc trưng rất phù hợp cho các giống dừa sinh sôi và phát triển, từ thân dừa, trái dừa, lá dừa đến đọt dừa đều tạo ra vật chất cho con người sử dụng. Trong ẩm thực, dừa mang sức sống vô cùng mãnh liệt tạo nên văn hóa ẩm thực xứ dừa, gắn liền với đời sống con người nơi đây.

 

Từ sản vật có sẵn trong vườn dừa, người dân đã khai thác, sáng tạo rất nhiều món ăn, kiểu ăn theo phong cách của riêng mình góp phần tạo nên hương vị riêng cho từng món ăn. Dừa không giống như những loại cây trái khác cho ra trái theo mùa mà có suốt năm. Có rất nhiều giống dừa khác nhau có thể chia làm 03 nhóm: giống dừa lùn (dừa xiêm xanh, xiêm đỏ, xiêm lửa, tam quan,…); giống dừa cao (dừa ta, dừa dâu, dừa sáp,…) và sau này có giống dừa lai. Đây là một trong những điều kiện thuận lợi để các món ăn được chế biến từ dừa luôn luôn có mặt bất cứ mùa nào trong năm. Theo ghi nhận từ hội thi ẩm thực xứ dừa trong khuôn khổ Lễ hội Dừa lần I – 2009 đã có gần 200 món ăn, bao gồm món chính, thức uống, bánh, chè đã được Trung tâm sách Kỷ lục Việt Nam trao cho Bến Tre bằng công nhận kỷ lục: “Ngày hội ẩm thực có số lượng món ăn thức uống được chế biến từ dừa nhiều nhất”. Dừa dùng để chế biến trong các món ăn đều được tận dụng hết gồm cả nước dừa, cơm dừa và đọt dừa (củ hủ dừa), trong đó cơm dừa nạo, cơm dừa cứng, cơm dừa khô.

 

Nước dừa từ lâu được biết đến như một loại nước giải khát không hóa chất gây hại, rất tốt cho sức khỏe do tính mát, vị ngọt thanh dùng trong những ngày hè thì không chê vào đâu được. Dừa dùng để uống thường là giống dừa xiêm, dừa dứa, dừa tam quan, dừa dâu, dừa lùn,… có bán rất nhiều trên thị trường có thể dùng nguyên chất hoặc có thể cho thêm chút đường và vắt chanh dùng với nước đá đều được. Để góp phần làm thêm hương vị đậm đà cho món ăn người dân còn lấy nước dừa để kho cá, kho thịt, kho tôm,… Trong các ngày giỗ, ngày tết người dân Nam Bộ có thói quen làm món thịt kho nước dừa hay còn gọi là thịt kho tàu để cúng ông bà, tổ tiên. Đối với  món này phải để lửa riu riu, không cần cho thêm nước màu vào nhưng vẫn có màu vàng ươm rất đẹp chỉ cần nấu với nước dừa tươi cùng một số gia vị là đủ. Thịt kho tàu muốn ngon phải nấu đi nấu lại nhiều lần đến khi thịt mềm rệu ra, nước có vị ngọt, hương thơm béo thì mới ngon. Ngoài ra nước dừa còn thổi hồn vào món cơm nên người ta thường gọi với các tên đơn giản là cơm dừa hay cơm hấp nước dừa; gạo dùng để nấu cơm dừa phải chọn loại gạo dẻo, thơm; dừa phải chọn loại trái ngọt nước, thường là dừa xiêm, gọt vỏ tạo thành đường tròn ở phía trên, dùng dao chặt giữ lại phần nắp để làm nắp đậy; sau khi lấy hết nước ra để nguyên trái cho gạo và nước dừa vào vừa đủ để lúc gạo chín nở đầy trong lòng trái dừa; đem vào nồi hấp khoảng 1 giờ là có thể dùng. Đối với món cơm dừa khi hấp trên nồi có hương tỏa ra rất thơm, ăn vào có vị ngọt của dừa kết đọng trong mỗi hạt cơm, dùng với tép bạc đất rang nước cốt dừa thật là tuyệt vời.

 

Nước cốt là phần cơm dừa có màu trắng, thông thường dày khoảng 10 – 15mm, có vị béo, bùi là nguyên liệu chủ chốt trong các món ăn từ dừa của Bến Tre. Sự đa dạng đã được biến tấu nên nhiều kiểu nấu độc đáo như các món lươn um dừa, thịt bò xào dừa, tép rang dừa… Hay kết hợp cùng các loại ốc đều rất ngon. Ngoài ra, nước cốt dừa còn góp mặt vào hầu hết các món chè, món bánh kết hợp với các nguyên liệu như khoai lang, đậu đen, đậu đỏ,… Đối với món chè có thể ăn nóng hay lạnh tùy sở thích của mỗi người. Ngày nay, nhắc đến Bến Tre có một số loại bánh đã trở thành cái tên mang “thương hiệu” cho cả vùng đất làm ra nó và không ai còn nhớ thời gian nó có tự bao giờ, chỉ biết với tên gọi như: bánh dừa Giồng Luông; bánh tráng Mỹ Lồng, bánh phồng Sơn Đốc, hay cái chất beo béo, ngọt thơm của kẹo dừa mà không nơi nào có được.

 

Đọt dừa hay củ hủ dừa được xem như mạch sống của cây dừa. Củ hủ dừa rất ngon, phải là cây dừa trồng lâu năm mới có vị giòn ngọt hơn cây dừa ít tuổi. Củ hủ dừa ngọt, mát dịu, là loại thực phẩm giàu chất dinh dưỡng, rất tốt cho sức khỏe, tốt cho hệ tiêu hóa và có nhiều khoáng chất. Ngày nay củ hủ dừa rất thông dụng trong việc chế biến các món như gỏi, xào, canh, làm nhân bánh xèo hoặc có thể ăn sống đều được. Tuy nhiên, bánh xèo củ hủ dừa là sự biến tấu mà người dân nơi đây đã sáng tạo, đã trở thành món ăn đặc trưng được rất nhiều người phương xa biết đến. Nếu ai có dịp đến xứ dừa Bến Tre thì đừng quên thưởng thức những món ăn đặc sản từ củ hủ dừa này.

 

Như vậy, cây dừa Bến Tre đã thổi hồn vào ẩm thực Nam Bộ nói riêng và Việt Nam nói chung. Chính sự vận dụng một cách sáng tạo cùng đôi bàn tay khéo léo, người dân nơi đây đã làm phong phú thêm các món ăn, đặc biệt là cách chế biến kết hợp với nguồn tài nguyên có sẵn từ sông, rạch, biển,… Không cầu kỳ, phức tạp chính là yếu tố làm cho ẩm thực dừa trở nên có sức sống mãnh liệt và đi vào lòng du khách gần xa khi đến với Bến Tre.

 

 

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Khám phá 8 di sản thế giới tại Việt Nam

(TITC) – Tính đến năm 2014, Việt Nam đã được UNESCO công nhận 18 di sản thế giới, trong đó có 2 di sản thiên nhiên (vịnh Hạ Long, vườn quốc gia Phong Nha – Kẻ Bàng), 5 di sản văn hóa (khu di tích trung tâm Hoàng thành Thăng Long – Hà Nội, thành nhà Hồ, quần thể di tích cố đô Huế, đô thị cổ Hội An, khu đền tháp Mỹ Sơn), 1 di sản hỗn hợp (quần thể danh thắng Tràng An) và các di sản văn hóa phi vật thể, di sản tư liệu. 

Các di sản này không chỉ là minh chứng cho một đất nước Việt Nam tươi đẹp, đa dạng về phong cảnh thiên nhiên; phong phú về bản sắc văn hóa dân tộc; có bề dày lịch sử mà còn là những điểm đến thu hút nhiều du khách trong nước và quốc tế đến tham quan mỗi năm.

 

Vịnh Hạ Long

 

 

Nằm ở vùng Đông Bắc Việt Nam, bao gồm vùng biển của thành phố Hạ Long, thành phố Cẩm Phả và một phần của huyện đảo Vân Đồn, vịnh Hạ Long có tổng diện tích 1553km2 với 1969 hòn đảo lớn nhỏ, trong đó 989 đảo có tên và 980 đảo chưa có tên. Vùng di sản được thế giới công nhận có diện tích 434km2 bao gồm 775 đảo, như một hình tam giác với ba đỉnh là đảo Đầu Gỗ (phía tây), hồ Ba Hầm (phía nam) và đảo Cống Tây (phía đông).

 

Vịnh Hạ Long chứa đựng những dấu tích quan trọng trong quá trình hình thành và phát triển lịch sử trái đất, là cái nôi cư trú của người Việt cổ, đồng thời là tác phẩm nghệ thuật tạo hình vĩ đại của thiên nhiên với sự hiện diện của hàng nghìn đảo đá muôn hình vạn trạng cùng nhiều hang động kỳ thú tạo thành một quần thể vừa sinh động vừa huyền bí. Bên cạnh đó, vịnh Hạ Long còn là nơi tập trung đa dạng sinh học cao với những hệ sinh thái điển hình cùng hàng nghìn loài động thực vật phong phú, đa dạng. Nơi đây còn gắn liền với những giá trị văn hóa – lịch sử hào hùng của dân tộc. Đến Hạ Long, du khách cũng sẽ bị cuốn hút bởi vẻ đẹp bình dị và những giá trị văn hóa phi vật thể toát ra từ cuộc sống của những ngư dân tại các làng chài.

 

Không chỉ là Di sản thiên nhiên thế giới được UNESCO công nhận 2 lần (năm 1994 và 2000), vịnh Hạ Long còn được bình chọn là một trong 7 kỳ quan thiên nhiên thế giới mới và luôn nằm trong danh sách những vịnh đẹp nhất trên thế giới cho đến nay.

 

Vườn quốc gia Phong Nha – Kẻ Bàng

 

 

Vườn quốc gia Phong Nha – Kẻ Bàng thuộc địa phận các huyện Quảng Ninh, Bố Trạch, Tuyên Hóa và Minh Hóa (tỉnh Quảng Bình) với diện tích khoảng 200.000ha. Phong Nha – Kẻ Bàng được ví như một bảo tàng địa chất khổng lồ có giá trị và mang ý nghĩa toàn cầu. Các giai đoạn kiến tạo quan trọng và các pha chuyển động đứt gãy, phối tảng, uốn nếp của vỏ trái đất từ 400 triệu năm trước đã tạo ra các dãy núi trùng điệp và các bồn trầm tích bị sụt lún. Bên cạnh đó, Phong Nha – Kẻ Bàng còn được thiên nhiên ban tặng một hệ thống hang động hùng vĩ trong lòng núi đá vôi. Tại đây, vào tháng 4 năm 2009, đoàn thám hiểm thuộc Hiệp hội Hang động Hoàng gia Anh đã phát hiện và công bố hang Sơn Đoòng là hang động lớn nhất thế giới (cao 200m, rộng 150m, dài ít nhất 8,5km). Vườn quốc gia Phong Nha – Kẻ Bàng còn có hệ thống động thực vật đa dạng, trong số đó có nhiều loài quý hiếm nằm trong Sách đỏ Việt Nam và Sách đỏ thế giới.

 

Khu di tích trung tâm Hoàng thành Thăng Long – Hà Nội

 

 

Khu di tích trung tâm Hoàng Thành Thăng Long – Hà Nội có tổng diện tích 18,395ha, bao gồm: khu khảo cổ học 18 Hoàng Diệu và các di tích còn lại trong khu di tích Thành cổ Hà Nội như Cột cờ Hà Nội, Đoan Môn, điện Kính Thiên, nhà D67, Hậu Lâu, Bắc Môn, tường bao và 8 cổng hành cung thời Nguyễn.

 

Hoàng thành Thăng Long là quần thể di tích gắn với lịch sử Kinh thành Thăng Long – Hà Nội. Đây là công trình kiến trúc đồ sộ, được các triều vua xây dựng trong nhiều giai đoạn lịch sử và trở thành di tích quan trọng bậc nhất trong hệ thống các di tích Việt Nam. Song hành cùng lịch sử dân tộc trong suốt 10 thế kỷ qua, Hoàng thành Thăng Long – Hà Nội đã trải qua khá nhiều thay đổi, nhưng trung tâm của Hoàng thành, đặc biệt là Tử Cấm Thành thì gần như không thay đổi. Tại đây, các nhà khảo cổ học đã khai quật được một số lượng lớn đồ gốm sứ là những vật dụng dùng hàng ngày trong hoàng cung qua nhiều thời kỳ. Ngoài ra, nhiều tiền đồng, đồ gốm sứ của Trung Quốc, Nhật Bản, Tây Á… được tìm thấy ở đây là bằng chứng cho thấy Thăng Long đã từng là trung tâm giao lưu văn hoá với các nước trong khu vực và tiếp nhận những giá trị tinh hoa của nhân loại.

 

Thành nhà Hồ

 

 

Thành nhà Hồ là tòa thành bằng đá độc đáo nằm giữa vùng đồng bằng lưu vực sông Mã và sông Bưởi, thuộc địa phận các xã Vĩnh Tiến, Vĩnh Long, Vĩnh Quang, Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc, Vĩnh Ninh, Vĩnh Khang, Vĩnh Thành và thị trấn Vĩnh Lộc (huyện Vĩnh Lộc), tỉnh Thanh Hóa. Đây là kinh thành của nước Việt Nam từ năm 1398 đến 1407 do Hồ Quý Ly – lúc bấy giờ là tể tướng dưới triều đại nhà Trần – cho xây dựng vào năm 1397.

 

Thành Nhà Hồ là công trình kỳ vĩ bởi kỹ thuật và nghệ thuật xây dựng đá lớn độc đáo có một không hai ở Việt Nam, khu vực Đông Á và Đông Nam Á trong thời kỳ cuối thế kỷ 14, đầu thế kỷ 15. Đây là một trong số ít các di tích kinh thành chưa chịu nhiều tác động của quá trình đô thị hóa, cảnh quan và quy mô kiến trúc còn được bảo tồn trên mặt đất và cả trong lòng đất.

 

Quần thể di tích cố đô Huế

 

 

Nằm dọc hai bên bờ sông Hương và một số vùng phụ cận thuộc tỉnh Thừa Thiên – Huế, quần thể di tích cố đô Huế là di sản đầu tiên của Việt Nam được UNESCO công nhận (tháng 12 năm 1993).

 

Nổi bật trong quần thể di tích cố đô Huế là ba tòa thành: Kinh thành, Hoàng thành và Tử cấm thành được bố trí đăng đối xuyên suốt trên một trục nam – bắc. Hệ thống thành quách, cung điện ở đây có sự kết hợp hài hòa giữa tinh hoa kiến trúc phương Đông và Tây, được đặt trong một khung cảnh thiên nhiên kỳ thú với núi Ngự Bình, dòng Hương Giang, cồn Giã Viên, cồn Bộc Thanh… Xa xa về phía tây của Kinh thành, nằm hai bên bờ sông Hương, lăng tẩm của các vua Nguyễn mang một phong thái hoàn toàn riêng biệt. Ngày nay, cố đô Huế vẫn còn lưu giữ những di sản văn hoá vật thể và phi vật thể chứa đựng nhiều giá trị biểu trưng cho trí tuệ và tâm hồn của dân tộc Việt Nam.

 

Đô thị cổ Hội An

 

 

Hội An là một thị xã cổ của người Việt, nằm ở vùng hạ lưu ngã ba sông Thu Bồn thuộc vùng đồng bằng ven biển tỉnh Quảng Nam. Là một kiểu cảng thị truyền thống Đông Nam Á duy nhất ở Việt Nam, hiếm có trên thế giới, Hội An giữ được gần như nguyên vẹn hơn một nghìn di tích kiến trúc như phố xá, nhà cửa, hội quán, đình, chùa, miếu, nhà thờ tộc, giếng cổ, mộ cổ… Các kiến trúc vừa có sắc thái nghệ thuật truyền thống của Việt Nam, vừa thể hiện sự giao lưu hội nhập văn hoá với các nước phương Đông và phương Tây. Trải qua nhiều thế kỷ, nhiều món ăn truyền thống, phong tục tập quán, nghi lễ, sinh hoạt văn hoá, tín ngưỡng vẫn được lưu giữ, bảo tồn cùng với bao thế hệ người dân phố cổ. Hội An còn có một môi trường thiên nhiên trong lành, êm ả với những ngôi làng nhỏ ngoại ô xinh xắn, nơi phát triển nhiều nghề thủ công truyền thống như mộc, làm đồ đồng, gốm…

 

Khu đền tháp Mỹ Sơn

 

 

Nằm trong một thung lũng có đường kính khoảng 2km thuộc địa bàn xã Duy Phú, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam, Mỹ Sơn là thánh địa Ấn Độ giáo của Vương quốc Chămpa do Vua Bhadravarman cho xây dựng vào khoảng cuối thế kỷ thứ 4 để thờ thần Siva. Các triều vua sau đó đều cho tu sửa các đền tháp cũ và xây dựng đền tháp mới để thờ các vị thần. Khu đền tháp Mỹ Sơn được phát hiện vào năm 1885. Trong số 225 di tích Chăm được phát hiện tại Việt Nam, riêng Mỹ Sơn có khoảng 70 đền tháp, 32 bi ký tồn tại ở dạng này hay dạng khác. Mặc dù có sự tiếp nhận sâu sắc văn hóa Ấn Độ, nhưng trong quá trình phát triển, tính bản địa ngày càng đậm nét và tính dân tộc ngày càng khẳng định đã tạo cho loại hình nghệ thuật điêu khắc Chăm ở Mỹ Sơn vẻ độc đáo, sức hẫp dẫn kỳ lạ, thể hiện sức sống mãnh liệt của con người với nội tâm lúc bay bổng sảng khoái, lúc trầm tĩnh ưu tư, lúc trăn trở day dứt…

 

Quần thể danh thắng Tràng An

 

 

Đây là di sản thế giới hỗn hợp đầu tiên của Việt Nam được UNESCO công nhận. Với diện tích 6.172ha nằm ở khu vực ranh giới giữa huyện Hoa Lư với các huyện Gia Viễn, Nho Quan, thị xã Tam Điệp và thành phố Ninh Bình, quần thể danh thắng Tràng An bao gồm các khu vực liền kề nhau là di tích cố đô Hoa Lư, quần thể hang động Tràng An, khu danh thắng Tam Cốc-Bích Động và rừng nguyên sinh đặc dụng Hoa Lư. Đến Tràng An, du khách sẽ không khỏi ngỡ ngàng khi hiện ra trước mắt là bức tranh thiên nhiên sơn thủy hữu tình với hệ thống núi đá vôi và hang động tự nhiên đa dạng. Được ví như “Hạ Long trên cạn”, quần thể danh thắng Tràng An hấp dẫn bởi hệ thống động xuyên thủy nối liền các thung ngập nước như một trận đồ bát quái vừa kỳ ảo vừa biến hóa khôn lường. Bên cạnh đó, quần thể danh thắng Tràng An còn có nhiều điểm du lịch văn hóa hấp dẫn khác như: cố đô Hoa Lư, khu núi chùa Bái Đính, các đình, đền, chùa…

 

Phạm Phương (TH)

 

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Vàng lúa chín nương, trắng hồng tam giác mạch

Khó có nơi nào mang lại cho du khách nhiều cảm xúc như vùng núi cao Đông – Tây bắc mỗi độ thu về. Kỳ vĩ mà lãng mạn, bức tranh của đất và trời thu Đông – Tây bắc dần chuyển màu từ vàng rực của mùa lúa chín nương sang trắng hồng man mác của mùa hoa tam giác mạch.

 

Đó cũng chính là lý do chùm tour Đông -Tây bắc của Saigontourist đang thu hút đông du khách Việt Nam và Việt kiều.

 

Mùa lúa chín ở Đông – Tây bắc thường rơi vào khoảng giữa tháng 9 đến giữa tháng 10, còn từ cuối tháng 10 đến nửa đầu tháng 11 hàng năm là mùa của hoa tam giác mạch khoe sắc thắm. Vẻ đẹp quyến rũ của vùng địa đầu Tổ quốc làm trỗi dậy cảm xúc thăng hoa đối với những người đã quen với cuộc sống đời thường nơi phố thị và đánh thức nỗi nhớ trong lòng những ai thích chinh phục bao điều kỳ thú của thiên nhiên.

 

Bức tranh thiên nhiên hùng vĩ

 

 

Du lịch Đông – Tây bắc mùa thu cũng đồng nghĩa với chuyến chinh phục những đỉnh cao hùng vĩ của nơi này. Theo cung Nghĩa Lộ – Mù Cang Chải (Yên Bái) – Sapa (Lào Cai), du khách sẽ đi qua đèo Khau Phạ – “tứ đại đèo” của vùng cao Tây bắc; đèo Ô Quy Hồ uốn lượn quanh dãy Hoàng Liên Sơn hiểm trở và hùng vĩ vào bậc nhất ở miền núi phía Bắc với chiều dài lên tới gần 50km và cao gần 2.000m, trên đỉnh quanh năm mây phủ; hay ngắm “nóc nhà Đông Dương” – đỉnh Fansipan hùng vĩ tại sân Mây…

 

Còn nếu theo cung Quản Bạ – Yên Minh – Đồng Văn – Lũng Cú – Mèo Vạc (Hà Giang), du khách sẽ bước tới cổng trời Quản Bạ, nơi được ví von là có thể “cúi mặt chạm đất, với tay chạm trời”, quanh năm sương mù bao phủ; ngỡ ngàng khi chiêm ngưỡng núi đôi Cô Tiên mang nét mềm mại và tròn trịa theo dạng bát úp – tuyệt phẩm của thiên nhiên đã tạo nguồn cảm hứng cho bao truyền thuyết vô cùng lãng mạn. Chinh phục đèo Mã Pí Lèng hùng vĩ, để rồi kinh ngạc khi đặt chân trên những “vườn đá”, “rừng đá” tai mèo mang hình thù kỳ lạ cùng những dãy núi trùng điệp, hùng vĩ ở Công viên địa chất toàn cầu – Cao nguyên đá Đồng Văn; hay tự hào khi lên tới cột cờ Lũng Cú – nơi đánh dấu điểm địa đầu cực Bắc của Tổ quốc…

 

Vẻ đẹp quyến rũ miền sơn cước

 

Nhưng điều khiến du khách chờ đợi nhất trong chuyến du ngoạn thu Đông – Tây bắc chính là vẻ đẹp đến mê hồn của những thửa ruộng bậc thang, mà nơi đẹp nhất là những thửa ruộng ở ba xã La Pán Tẩn, Chế Cu Nha và Zế Xu Phình (đều thuộc Mù Cang Chải) – đã được xếp hạng là danh thắng quốc gia. Những thửa ruộng bậc thang tầng tầng, lớp lớp trải rộng khắp các quả đồi trông như những nấc thang khổng lồ bắc lên trời. Và thấp thoáng đây đó trên nền bức tranh khổng lồ vàng rực màu lúa chín nương ấy là những tấm lưng của bà con người dân tộc Mông, Dao… Họ cần mẫn làm việc cho một mùa bội thu, và cũng làm nên một kiệt tác về sắc màu tự nhiên đẹp lạ của vùng cao.

 

Từ tháng 10 trở đi, khi những thửa ruộng bậc thang vừa mới thu hoạch xong là đến mùa hoa tam giác mạch. Đây là loại hoa đặc trưng của vùng núi phía Bắc, tuy nhiên chỉ ở Hà Giang, hoa tam giác mạch mới được trông nhiều và đẹp nhất. Nảy lên từ mày lúa, mày ngô, những cánh hoa chụm lại thành hình chóp nón, có ba mặt tam giác giữ ở giữa hạt mạch quý… Trong vòng một tháng, hoa nở màu trắng, sau chuyển sang phớt hồng, ánh tím, rồi cuối cùng là đỏ sậm. Hoa mọc bạt ngàn trên cánh đồng, khi mọc chênh vênh thành những nương hoa, khi lại ẩn mình lấp ló trong kẽ đá, và hoa làm duyên đâu đó trước mỗi hiên nhà người dân vùng cao. Hoa dân dã nhưng lại có nét quý phái với gam màu trắng – hồng như hiện thân của tình yêu, hạnh phúc, thu hút bao cặp đôi đến để chụp ảnh cưới. Hoa mỏng manh là thế nhưng lại có sức mê hoặc bao tay máy săn ảnh từ chuyên nghiệp đến nghiệp dư.

 

Tìm hiểu đời sống người dân vùng cao

 

Sau khi mãn nhãn với vẻ đẹp của những nương lúa chín vàng hay đồng hoa tam giác mạch, đây là lúc du khách thỏa cơ hội khám phá đời sống văn hóa độc đáo của đồng bào các dân tộc vùng cao: xem biểu diễn múa hát dân gian của các dân tộc thiểu số, ngắm toàn cảnh Sapa trong sương thơ mộng và “nóc nhà Đông Dương” – đỉnh Fansipan hùng vĩ; Cát Cát – bản làng lâu đời của người Mông, nơi còn lưu giữ nhiều phong tục độc đáo cũng như nhiều nghề thủ công truyển thống.

 

Thú vị không kém là chuyến khám phá khu nhà họ Vương – là dinh cơ kiêm pháo đài, được xây dựng kiên cố bằng đá xanh và gỗ samu vào cuối thế kỷ XIX đầu thế kỷ XX; dừng chân nơi Phố Cáo, thăm những nếp nhà truyền thống người Mông vẫn còn khá nguyên vẹn; làng dệt vải lanh Lùng Tám nổi tiếng của dân tộc Mông Trắng. Nối tiếp là chợ huyện Mèo Vạc quyến rũ bởi bức tranh đa sắc, sống động về văn hóa và trang phục các dân tộc vùng cao. Trong phiên chợ, những mẹ những chị mặc đồ mới đủ màu, vai gùi thêm con gà hay mớ cải; các anh dập dìu trên lưng ngựa, thế nào cũng có can rượu ngô trong túi nải. Và hãy một lần thử các món đặc sản thắng cố, mèn mén, cháo Ấu Tẩu… có thể hơi lạ lẫm nhưng vô cùng đậm đà nếu đã quen vị.

 

 

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

TIN MỚI NHẤT