Hoạt động chủ yếu là cuộc thi vụt gậy khá tai ác. 30 thanh niên tham gia sẽ vây thành vòng tròn để chờ đợi. Sau hiệu lệnh của thủ lĩnh bộ tộc, một người trong vòng xung phong bước vào giữa chờ đánh, sau đó lại có 3 người khác cầm gậy bước vào, đánh tới tấp vào người kia 70 gậy.
![]() |
Theo quy định, mỗi thành viên đều phải lần lượt bị 3 người khác đánh và cũng phải có 3 lần đi đánh người khác, có người bị đánh hằn gậy đầy mình, máu me đầm đìa, thậm chí còn ngất tại chỗ. Vì thế, nhân sĩ các dân tộc xung quanh và các nước láng giềng đã nhiều lần đề nghị người Phurani chấm dứt hoạt động này, nhưng ngày hội vụt gậy vẫn còn tồn tại cho đến bây giờ, thậm chí còn đủ sức vượt qua ảnh hưởng và tác động của cuộc sống hiện đại ngày nay.
Từ tháng 1 đến tháng 4 hằng năm, có tới hàng trăm, hàng nghìn nam nữ thanh niên người Phurani từ các nước Mali, Benine, Ghana kéo nhau đến vùng biên giời giữa Nigeria và Niger để cùng những người Phurani ở đây tổ chức ngày hội vụt gậy. Họ mặc trang phục dân tộc yêu kiều, đeo thắt lưng to bản, đeo hoa tai, vòng tay và các đồ trang sức khác. Cũng có người đi dép sandal nhựa hiện đại nhưng cũng nhiều người vẫn còn đi chân đất như truyền thống của họ. Trong tay mỗi thanh niên nam đều cầm một chiếc gậy thon dài, cứng và nhẹ, được làm từ cây điều nhuộm chỉ có ở châu Phi.
Trước khi cuộc thi vụt gậy bắt đầu, người ta tổ chức một nghi lễ chúc mừng. Trong buổi lễ, người ta trình diễn các tiết mục ca múa mang đậm sắc màu dân tộc, tổ chức các cuộc thi thể thao truyền thống như đấu vật, đua ngựa. Trong cuộc thi vụt gậy, người bị đánh tuy rất đau đớn nhưng vẫn tỏ vẻ ung dung cười nói bình thường. Người Phurani vốn nổi tiếng bởi sự dũng cảm và theo như họ thì ngày hội vụt gậy có thể giúp cho thanh niên Phurani tăng thêm tinh thần dũng cảm và kiên nghị. Trong quy ước truyền thống, người nào tỏ ra dũng cảm nhất, thản nhiên nhất thì người đó sẽ là kẻ chiến thắng, sau khi tan lễ hội sẽ được một cô gái xinh đẹp đến để thổ lộ tình yêu. Ngược lại, nếu ai đó run sợ hoặc bỏ dở cuộc thi thì sẽ bị mọi người khinh rẻ.
Khi một người con trai trong tộc người này đến tuổi trưởng thành, sẽ nhận một cây gậy của người cha làm riêng cho anh ta. Và mỗi lần anh ta tham gia vào ngày hội vụt gậy thì lại khắc lên cây gậy một ký hiệu, cứ thế cho đến khi về già. Nếu số ký hiệu trên cây gậy càng nhiều thì địa vị xã hội của người đó càng cao. Sau khi chủ của cây gậy mất đi thì cây gậy trở thành di sản quý báu của gia tộc, được con cháu trong nhà coi là đồ thánh để thờ cúng trong mỗi dịp lễ Tết lớn.
(Theo Phong tục tập quán các nước)
Nguồn: Vnexpress.net




