Điểm đến du lịch

Những địa điểm du lịch hấp hẫn những địa điểm du lịch trong nước, địa điểm du lịch nước ngoài được chúng tôi tổng hợp và đưa tin đến Quý bạn đọc đam mê du lịch có cái nhìn tổng quan nhất về các địa danh du lịch để quyết định cho mình cho những chuyến du lịch ý nghĩa nhất

Vẻ đẹp dòng Suối Yến vào động Hương Tích

Đi chùa Hương thì chặng đường hành hương dọc Suối Yến để vào chùa trong, tức động Hương Tích để lại nhiều ấn tượng hơn cả. Bất kể là khách thăm quan hay những phật tử hành hương về chùa Hương.

 

Suối Yến (hay còn gọi là Yến Vĩ) là một con suối nhỏ nằm khiêm tốn trong khu du lịch Hương Sơn, xã Hương Sơn, huyện Mỹ Đức, thành phố Hà Nội. Sở dĩ suối có tên như vậy là do hình dáng của nó trông giống như đuôi của một con chim yến đang xòe rộng. Từ con suối này, theo dòng những con thuyền nhỏ ngược xuôi tấp nập nhưng vẫn theo hàng theo lối, ta có thể chiêm ngưỡng hết cảnh đẹp của vùng Hương Sơn. Và đặc biệt, đây chính là cửa ngõ để ta có thể vào thăm ngôi chùa Hương nổi tiếng của đất Việt.

 

Thầy Thích Minh Hiền (chủ trì chùa Hương) cho biết: Các cụ xưa có nói rằng ở phía ngoài hay còn gọi là bến đục – biểu tượng cho sự trần tục. Thế nên khi bước lên suối Yến và khi trở về các chùa trong tâm can con người ta đã khác đi rồi, tự nhiên bỏ được những thói tục để sống rất thanh tịnh, thánh thiện.

 

Suối Yến ngày xưa có nhiều người định đắp một con đường đi vào đó, miễn làm sao đi vào trong nhanh nhất vào năm 1983 nhưng mà cuối cùng cũng không được, đã đắp rồi nhưng do thời tiết, khí hậu, nước, đất mềm nên đắp lên rồi nó tự vỡ đi – thầy Hiền nói.
 

Ông Văn, một người lái đò hơn 10 năm nay cho hay: Những năm cuối thập niên 70 đầu thập niên 80 của thế kỉ trước, dù đường xá đi lại khó khăn nhưng chùa Hương vẫn tấp lập trong mùa lễ hội, bến đục vẫn có hàng trăm chiếc thuyền gỗ ra vào mỗi ngày, du khách ra vào những ngày đó chưa đông như bây giờ.

 

Đã đến chùa Hương thì không thể không đến động Hương Tích. Tương truyền đức Phật Quan Thế Âm Bồ Tát tu hành đắc đạo và hiển linh ở nơi này.

 

Hơn ba chục năm trước di tích này vẫn còn nét hoang sơ, tự nhiên vốn có, có lẽ vì vậy mà cảm giác thanh tịch dễ cảm nhận hơn.
 

Cảnh vật đã ít nhiều thay đổi trước sự phát triển quá nhanh của các dịch vụ lễ hội nhưng chùa Hương vẫn là nơi để người dân bày tỏ khát vọng về một năm mới, an lành, hạnh phúc và thịnh vượng cho gia đình.

 

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Du Xuân nắng ấm thăm Phú Lương

Phú Lương cảnh vật còn hoang sơ, hết đường bê tông là những lối mòn đất đỏ lên sườn đồi nhưng mùa Xuân lại vẫn đang rộn rã, khí thế chứ chưa nhạt dần như dưới miền xuôi.

 

Điều quấn hút du khách nhất khi tới Phú Lương là những ngôi nhà sàn, những cây gỗ dổi cao lớn và cánh đồng xanh mướt đẹp như tranh.

 

Mới qua vài ngày Tết nhưng nắng Xuân đã vàng rực như tháng Tư. Có lẽ vì gặp năm nhuận, Tết đến muộn và với chúng tôi cũng là cái cơ trời cho để có dịp những ngày này ngược con đường nhỏ vào với Phú Lương để “vui Tết muộn”.


Ra đón chúng tôi là anh bạn trẻ, người đã nhiều năm đèn sách kinh kì, hôm nay về ăn Tết nên cũng đang dở tay. Theo chân anh, chúng tôi men đường mòn vào làng, nghe thấy những tiếng cười vui vẻ trong những ngôi nhà sàn. Mùa này dưới cánh đồng Phú Lương xanh mướt ngô non, xanh lam những gốc mạ. Con lên tới những sườn đồi này là vi vút những rừng cây keo, những nương sắn và đây đó là những cành bưởi mới trồng.
 

Nhưng lên tới đây, điều quấn hút du khách nhất phải là những ngôi nhà sàn và những cây gỗ dổi cao lớn. Nhà sàn ở đây còn khá nguyên bản với mái ngói, gỗ quý chứ chưa bị lai tạp với mái tôn hay đổ cột bê tông. Nhà sàn rộng rãi, cửa voóng cao nhìn ra bản mường.

 

Theo chân anh, chúng tôi leo lên những sườn đồi rụng đầy lá keo. Nghe nói ở đây dù bà con có lên núi cao trồng trọt thì vẫn có nguồn nước từ những mỏ nước cao. Nước theo những ống dẫn về các làng, nước theo mương về đồng ruộng. Lạ lẫm nhất là khi lên tới đồi cao lại có những ao cá được bà con khơi từ những vũng nước trong mát.

 

Có nước nguồn, có bàn tay cần mẫn, bà con ấm no hơn. Nhìn đàn gà đông đúc chạy dưới gầm sàn, nhìn những đàn trâu béo tốt đang tha thẩn đi trên đường mòn chợt thấy ngày Tết mà lòng vui lạ. Dưới ruộng, nhiều cụ già tranh thủ tiết xuân mang thuổng đi trồng cây chuối, miệng nở nụ cười lạc quan. Người già ở đây nhiều cụ dù đã ngoại chín mươi nhưng vẫn khỏe mạnh và hăng hái tham gia giúp con cháu việc nhà, vườn tược.

 

Khi chúng tôi về lại ngôi nhà sàn, cùng nâng chén rượu men rừng, lúc là lúc dưới bếp gia chủ đã làm xong món thịt lợn lửng. Những chú lợn nuôi hơn năm mà chỉ nặng tầm dưới hai mươi kí bởi chỉ ăn dây rau lang và thân cây chuối.

 

Thịt lợn nạc, thơm ngon, được hấp và dải trên mâm cỗ lá chuối. Món thịt lại được chấm với muối hạt dổi, canh măng chua thật hấp dẫn. Vừa thưởng thức bữa cơm Tết muộn, vừa ngắm cành đào bừng sắc hoa bên hiên nhà, nghe tiếng chúc tụng năm mới chợt thấy một niềm vui rất lạ. Nơi đây dù đường xá xa xôi, điện lưới mới về tới làng bản chưa lâu nhưng lòng người trong tiết xuân luôn ấm áp.
 

Ngoài những bữa tiệc xuân, những đêm giao thừa đi chúc Tết từ nhà gốc đến anh em trong họ, từ nhà cả đến nhà út, còn có cả những trò vui như chơi đánh mảng, đánh bóng chuyền mà cả các chị phụ nữ cũng tham gia rất nhiệt tình. Bà con vui ngày Tết bằng các món ăn chế biến từ thóc gạo, thịt con lợn, con gà, bằng những lời chúc gắn kết tình làng nghĩa xóm, bằng những niềm vui mà ta tự tạo ra và tặng cho nhau.

 

Ngày Tết muộn ở Phú Lương trong một ngày nắng ấm áp và khó quên trong lòng du khách.

 

 

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Cao nguyên Mộc Châu ngập tràn sắc hoa đầu Xuân

Vượt gần 200km từ Hà Nội, chúng tôi đến Mộc Châu (Lai Châu) vào những ngày Xuân. Trời se lạnh, gió hiu hiu và những lớp sương mù bảng lảng, khiến cảnh sắc nơi đây khi mờ khi tỏ, lúc ẩn lúc hiện, đẹp đến kỳ lạ.

Hoa anh đào thường nở thành chùm và nở dày hơn so với giống đào ta. (Nguồn: UBND huyện Mộc Châu)

Cao nguyên Mộc Châu những ngày đầu tiên của năm mới 2015, dòng xe, dòng người nườm nượp đổ về thăm quan, nghỉ dưỡng. Du khách đến Mộc Châu không những vì Mộc Châu vừa được Thủ tướng Chính phủ ký Quyết định về Quy hoạch phát triển Khu du lịch quốc gia Mộc Châu mà họ còn cảm nhận được không khí, cảnh sắc thiên nhiên và những con người bình dị, mến khách.

Chẳng biết thiên nhiên vô tình hay hữu ý mà mỗi khi mùa Đông đến với cao nguyên Mộc Châu (Sơn La) thì hoa cải trắng, hoa trạng nguyên, hoa anh đào, hoa mận lại đua nhau nở rực rỡ như xua tan đi giá lạnh.

Hoa mận nở trắng đồi. (Ảnh: Vietnam+)

Từ hoa nở trắng trời Mộc Châu…

Khi tiết trời vào Xuân thì cũng là lúc những cành mận, cành mơ đua nhau bung hoa trắng muốt. Phải tới Mộc Châu vào những ngày nắng du khách mới cảm nhận hết được vẻ đẹp của những tán mận phủ đầy hoa sáng bừng dưới bầu trời xanh.

Những thung lũng bấy lâu chỉ có cỏ dại, qua mùa Đông sương giăng khắp lối bỗng bừng lên một sức sống mãnh liệt, trắng ngần. Những rừng mận bạt ngàn, trắng từ chân đồi lên đến tận đỉnh, rồi chạy khắp các thung lũng rộng lớn, hòa sắc trắng vào màn sương bạc.

Mận mọc rải rác khắp cao nguyên Mộc Châu và có nhiều nhất tại con đường từ thị trấn dẫn tới cửa khẩu Lóng Sập giáp nước bạn Lào. Tại đây, du khách sẽ được thỏa thích nhìn ngắm những ngọn đồi trồng toàn mận đang nở hoa trắng muốt pha sắc lá xanh non. Hoa mận đẹp không chỉ bởi vẻ mong manh, tinh khiết mà còn bởi khi đã nở, hoa sẽ bung ra ồ ạt. Những cây mận như đua nhau khoe những bông trắng muốt phủ kín cành cây khẳng khiu, nhìn xa như những chiếc khăn choàng lông tuyệt đẹp.

Mặc dù trời khá lạnh nhưng chị Nguyễn Thu Hiền (Cầu Giấy, Hà Nội) vẫn diện một chiếc áo dài đỏ mỏng manh tạo dáng dưới những tán mận trắng xóa. Chị Hiền chia sẻ: “Thật tuyệt khi được dạo bước dưới những tán mận trong cái nắng nhè nhẹ, cảm nhận cái lạnh hanh hòa quyện trong cơn gió thoảng qua, khum tay ấp lấy những cánh hoa mỏng manh đang bay phấp phới. Khi ấy sẽ có một cảm giác bình yên dịu nhẹ mơn man trong lòng. Chính vì thế, năm nào tôi cũng lên Mộc Châu vào mùa này để ngắm hoa mận”.

Những rừng mận quyến rũ, đắm say lại càng khiến ta mê mẩn khi thấp thoáng những ngôi nhà, những hoạt động vui chơi, sinh hoạt của bà con người Mông trong trang phục sặc sỡ.

Thời điểm này ở Mộc Châu, hoa cải trắng không còn là tâm điểm thu hút khách du lịch nhưng những vườn cải reo muộn của bà con dân tộc cũng vẫn làm say đắm nhiều người. Dọc quốc lộ 6 từ Mai Châu lên Mộc Châu là cung đường ngập tràn sắc trắng của hoa cải khiến du khách nao lòng. Những tia nắng vàng dịu bắt đầu rải mật trên những cánh đồng bạt ngàn hoa, lấp lánh ánh sương mai.

Khắp các cánh đồng, quả đồi ở Mộc Châu đã phủ lên một màu trắng tinh khôi của hoa cải, nhưng dân phượt vẫn rỉ tai nhau rằng khu vực rừng thông Bản Áng mới là nơi đẹp nhất. Hàng chục hecta cải trắng xóa trải ngút tầm mắt, chen lẫn màu ngô non xanh biếc, điểm xuyết thêm sắc đỏ ấm áp của hoa trạng nguyên và màu nâu trầm của đất tạo nên một khung cảnh mà mỗi người khi đã một lần chiêm ngưỡng không thể nào quên.

Giữa khung cảnh mơ mộng ấy, bóng dáng những đứa trẻ tung tăng chơi đùa với những chiếc ô màu sắc làm cho khung cảnh thêm sống động. Cạnh đó là sắc áo đỏ, áo vàng của đoàn phượt từ miền xuôi lên cũng rộn ràng tạo dáng chụp ảnh. Bước trên con đường ngập sắc trắng tinh khôi, tâm hồn bạn sẽ nhẹ nhàng, bay bổng theo hương hoa cỏ nồng nàn. Những hối hả thường nhật sẽ cuốn trôi theo cơn gió, chỉ còn phút giây thư thái, bình yên.

… đến đồi chè trái tim

Đồi chè luôn thu hút các bạn trẻ đến chụp ảnh. (Ảnh: Vietnam+)

Ở Mộc Châu không chỉ có cải trắng, hoa mận trắng, dã quỳ vàng mà còn có cả những đồi chè xanh ngát, cong cong duyên dáng với nhiều độ cao khác nhau đã đi vào biết bao tấm ảnh đẹp làm nên thương hiệu khác biệt của Mộc Châu.

Chúng tôi dừng bước trên những đồi chè Mộc Sương trên đường vào bản Ôn, cách thị trấn nông trường khoảng 15km. Cả một không gian xanh đậm mênh mông, thơm ngát trải ra trước mắt. Những con đường mòn nhỏ dẫn lối, mở ra một khoảng không bát ngát như không có điểm dừng. Đồi nối tiếp đồi, xanh nối tiếp xanh, những đồi chè bậc thang và những đồi chè hình trái tim lẫn trong những vạt cúc dại trắng và cỏ non đong đưa trong gió. Không phải vô cớ mà nhiều đôi uyên ương đã tìm đến đây để ghi lại những khoảnh khắc tuyệt nhất cho album cưới của mình.

Đồi chè Mộc Sương là một trong những điểm du lịch nông nghiệp trên cao nguyên Mộc Châu, nơi đây có diện tích chè gần như lớn nhất tại Mộc Châu. Đồi chè hàng năm cho thu hoạch lượng chè lớn, năng suất cao và đã mang thương hiệu chè Mộc Châu ngày càng đi xa hơn đến khắp mọi miền đất nước.

Với người biết uống chè, có một ấm trà ngon mỗi sớm là một thú vui tao nhã. Nhưng nếu người biết uống trà thích đi du lịch, họ còn hạnh phúc hơn khi được đến nông trường chè Mộc Châu hái chè, làm chè và thưởng ngoạn giữa cánh đồng ngát hương…

Đứng trên đồi chè xanh ngát, du khách sẽ được tận mắt ngắm nhìn những làn sương bồng bềnh trôi. Những đường chè chạy vòng quanh đồi được bày thành hàng song song như những thửa ruộng bậc thang đều tăm tắp. Hàng trăm công nhân say sưa thu những búp chè xanh non. Núi, đồi, mây, sương vốn đã nên thơ lại càng sinh động bởi được điểm thêm những người hái chè mang trang phục của đồng bào Mường, Thái…

Thời điểm thích hợp để ngắm chè ở đây là vào sáng sớm bình minh hoặc chiều tà hoàng hôn, đây sẽ là hai thời điểm đẹp nhất để bạn phóng tầm mắt của mình ra xa, chiêm ngưỡng vẻ đẹp bình yên nơi này. Buổi sáng sớm, đồi chè sẽ được bao chùm một màn sương dày đặc, che kín lối đi trên những luống chè. Còn vào thời điểm chiều tà, một không gian thoáng đãng, mát mẻ khiến lòng người thoải mái và thư giãn vô cùng.

Mộc Châu còn rất nhiều phong cảnh khác làm siêu lòng khách du lịch như thác Dải Yếm hững hờ nối trời và đất, rồi sắc đỏ của trạng nguyên, hoa xuyến chi bé xinh hay màu nâu trầm của đất càng làm cho lữ khách thêm dạt dào cảm xúc./.

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Đến Hội An chơi bài chòi cổ

Tại phố cổ Hội An, tỉnh Quảng Nam, bài chòi được diễn xướng hàng đêm, thu hút đông đảo du khách và người dân tham gia.

 

Vào mỗi dịp Tết Nguyên đán, người dân miền Trung lại rộn ràng bện tranh dựng chòi, kê ván chuẩn bị cho Hội bài chòi. Tại phố cổ Hội An, tỉnh Quảng Nam, bài chòi được diễn xướng hàng đêm, thu hút đông đảo du khách và người dân tham gia.

 

Ở sân vườn tượng Hội An, “chị hiệu” (là người hô hát) hô hát những làn điệu dân ca xứ Quảng. Trò chơi từ 5 đến 7 phút. Mỗi thẻ bài gồm có 3 từ. Nó cũng tương tự  như trò chơi lô tô nhưng trò chơi dân gian bài chòi bằng chữ 3 chữ. Trong mỗi trò chơi nếu mình trúng 3 chữ thì mình sẽ là người trúng thưởng.

 

Người ta dùng bộ bài Tam Cúc 27 cặp, đem mỗi lá bài dán vào một thẻ tre. Bộ bài chia ra làm đôi: một nửa bỏ vào ống do người hô hiệu giữ, một nửa đem phân phối cho 9 chòi, mỗi chòi 3 lá. Lúc vào cuộc, anh hiệu rút bài trong ống ra, hô lên, chòi nào trúng lá ấy thì gọi hiệu đem lại. Khi có một chòi trúng đến lá thứ 3 là xong một ván.

 

Một vị khách đến từ Hà Nội hứng thú với trò chơi cho biết: “Dân ca khuyên con người cái hay, cái tốt. Tôi trúng nhiều lắm, cũng may mắn mà vui nữa. Vui là vì mình được một kỷ niệm về một trò chơi dân gian, lại được nghe những điệu dân ca mà, mình thích”.

 

Không chỉ được nhận quà mà khi tham gia hội bài chòi, du khách cũng sẽ có những tiếng cười sảng khoái khi thưởng thức những câu hát của nghệ nhân – “anh hiệu” Nguyễn Đáng. Nghệ nhân Nguyễn Đáng thường sử dụng kỹ thuật nhấn, luyến, nói để gây cười, làm cho không khí của trò chơi dân gian Bài chòi trở nên sôi động.

 

“Lời trong ngày Tết là phải hài hước, là những lời trong dân gian rất vui, ngày Tết phải vui nhộn để tạo không khí xuân”, anh Đáng cho biết.

 

Nếu hơn một lần đến với Hội An, chắc các bạn sẽ nhận ra một điều là, trong các đêm diễn chỉ có nghệ nhân Nguyễn Đáng và những gương mặt quen thuộc khác của hội bài chòi. Đây cũng là băn khoăn của nhiều du khách về đội ngũ kế cận duy trì loại hình nghệ thuật truyền thống này.

 

Ông Võ Phùng, Giám đốc Trung tâm Văn hóa Thể thao thành phố Hội An, người đã có 15 năm dày công nghiên cứu, sưu tầm phục dựng bài chòi cổ cho Hội An cho biết: “Trong cung cách tổ chức, chúng tôi cũng phải tranh thủ các phương tiện, ví dụ âm thanh cho hay để chuyển tải giọng hô hát của anh em. Hay quân bài chỉ 2cm chúng tôi cải tiến lớn lên để khách quan sát, thậm chí là phiên dịch tiếng Anh. Chúng tôi còn sử dụng những câu ca dao, tục ngữ với những lời hô bổ ích. Để tạo không khí phải sử dụng những câu dí dỏm. Bên cạnh đó cũng phải nâng cao đời sống cho anh em, hỗ trợ anh em”, ông Phùng cho biết.

 

Tết này, những nghệ nhân bài chòi Trung bộ vui hơn khi Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam tiến hành lập hồ sơ di sản “Tục chơi Bài chòi mùa xuân của người Việt” để trình UNESCO công nhận là Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại./.

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Món cá chẽm chưng tương ở miền Tây

Ngày cuối năm, bên nồi cơm gạo mới con cháu quây quần thưởng thức cùng món cá chẽm chưng tương, vừa cay, vừa mặn, ngọt nồng nàn. Món ăn nhà quê nhưng có sức lan tỏa sâu tận tâm hồn người làm cũng như người thưởng thức.

cá chẽm chưng tương

 

Địa hình miền Tây Nam bộ nhiều kênh rạch. Và cũng tại đây, điều kiện tự nhiên hình thành ba vùng nước ngọt, nước lợ và nước mặn. Theo đó, nhiều loại cá tôm, song và thích nghi theo từng vùng nước cụ thể. Cá chẽm là loại cá sống ở vùng nước ngọt.

Cá chẽm dài khoảng một, hai gang tay, thân có vảy nhuyễn. Đặc biệt cá chẽm có hai mang rất sắc như lưỡi dao cạo.

Những ngày giáp tết, dân miền Tây hay dở chà để bắt cá ăn tết. Năm nào trúng, một đống chà cho cả năm bảy giạ cá như chơi. Nếu dở chà bằng lưới, cá chẽm thường bơi lên phía trên đống chà mà dân chuyên nghiệp gọi là ổ cá, chúng cố bơi dựa vào mặt lưới và dùng hai mang sắc bén rạch lưới chui ra ngoài. Do vậy, qua kinh nghiệm dỡ chà, người ta phân công một người canh phòng khi cá chẽm bơi gần mép lưới dùng mang chém lưới, nếu không để ý chẳng những cá chẽm chém lưới chui ra ngoài mà các loại cá khác cũng theo chỗ lưới rách ấy tìm đường thoát ra.

Thịt cá chẽm ngon, người miền quê hay dùng con cá này chưng với tương và bún tàu, nấm rơm, củ hành, …

Bắt cá làm sạch để cho ráo nước. Đem cá ướp với củ hành, tỏi bằm thật nhuyễn, thêm ít tiêu xay, nước mắm ngon, đường, bột ngọt,… Chờ cho cá thấm gia vị rồi bắc chảo mỡ lên thả cá vào chiên vàng.

Nấm rơm hái về gọt, rửa sạch, trụng nước sôi có cho chút muối, để ráo. Đem lọn bún tàu cọng nhỏ, cùng với nhúm nấm mèo đã cắt bỏ tạp chất ngâm trong nước lạnh cho mềm. Ớt trái, hành cọng, rau cần tàu,… cắt tỉa thành những bông hoa cho đẹp mắt rồi thả vô nước lạnh ngâm cho những cánh bông ấy bung ra. Cà chua rửa sạch xắt miếng dọc, gừng xắt sợi nhuyễn.

Cho cá đã chiên ra tô rồi xếp các gia vị như bún tàu, nấm rơm, nấm mèo, gừng, … đã chuẩn bị và phủ lên mình cá. Tương hột loại ngon được đem cà nhuyễn, vắt lấy nước cốt chế vào cá ngập chừng xâm xấp. Nêm thêm chút đường và bột ngọt rồi bắc vo xoong để chưng. Nấu lửa lớn, nước sôi, hơi bốc lên sẽ làm cho gia vị chín, nước tương thấm vào thịt cá. Nhắc xoong xuống đem cá ra trang trí thêm những cánh bông ớt, bông hành,… mới nhìn đã thấy thèm.

Bên nồi cơm gạo mới những ngày cuối năm con cháu quây quần gắp từng miếng cá thấm gia vị vừa cay, vừa mặn, ngọt nồng nàn. Món ăn nhà quê nhưng có sức lan tỏa sâu tận tâm hồn người làm cũng như người thưởng thức. Lắng lòng nghe câu hát ru em vẳng ra từ nhà ai đó mà bồi hồi, da diết: Xa thì nhớ, ở thì thương/ Ngọt ngào cá chẽm chưng tương quê nhà.

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Bí ẩn tháp Bà Ponagar

Tháp Bà Ponagar được coi là danh thắng bậc nhất của Nha Trang – Khánh Hoà, một quần thể đền thờ tiêu biểu của nghệ thuật kiến trúc và điêu khắc Chăm Pa.

 

Kiến trúc tuyệt mỹ


Tháp Bà Ponagar là ngôi đền nằm trên đỉnh một ngọn đồi nhỏ cao khoảng 50 mét so với mực nước biển, còn gọi là núi Tháp Bà nơi cửa sông Cái, cách trung tâm thành phố Nha Trang khoảng 2 km về phía bắc. Tổng thể kiến trúc của Ponagar gồm 3 tầng, đi từ dưới lên trên. Ở tầng thấp, ngang mặt đất bằng là ngôi tháp cổng mà nay không còn nữa. Từ đấy có những bậc thang bằng đá dẫn lên tầng giữa.


Ở tầng giữa gọi là Mandapa (tức là nhà khách, nhà tĩnh tâm) dành cho khách hành hương nghỉ ngơi, chuẩn bị lễ vật. Mandapa dài 20m, rộng 15m, gồm 4 hàng cột hình bát giác (bao gồm 10 cột lớn và 12 cột nhỏ). Trên thân các cột lớn có các lỗ mộng, khoét sâu vào thân cột, đối xứng ngang bằng với đỉnh của các cột nhỏ.


Tầng trên cùng là nơi các ngọn tháp toạ lạc. Những ngôi tháp được xây dựng theo kiểu Chăm, gạch xây rất khít mạch, không nhìn thấy chất kết dính. Tháp thờ chính ở dãy trước khá lớn và cao khoảng 23 mét, là tháp Ponagar.


Tháp có 4 tầng, mỗi tầng đều có cửa, tượng thần và hình thú bằng đá. Bên trong là tượng nữ thần (cao 2,6 m) tạc bằng đá hoa cương màu đen (trước đó là gỗ trầm hương, và xa hơn nữa là bằng vàng) ngồi trên bệ đá uy nghiêm hình đài sen, lưng tựa phiến đá lớn hình lá bồ đề. Đây là một kiệt tác về điêu khắc Chămpa, là sự kết hợp hài hòa giữa kỹ thuật tượng tròn và chạm nổi. Trên đỉnh tháp có tượng thần Shiva cỡi ngưu thần Nandin và các tượng linh vật.

 

Tháp Bà Ponagar là công trình tiêu biểu cho nghệ thuật kiến trúc và điêu khắc dân tộc Chăm. Kỹ thuật xây dựng giai đoạn từ thế kỷ thứ VIII đến XIII cho đến nay vẫn là điều bí ẩn dù nhiều nhà nghiên cứu đã vào cuộc, nhiều công trình khoa học đã được thực hiện. Người ta vẫn chưa hiểu được người Chăm đã làm cách nào để những viên gạch với kích cỡ 20x20cm cứ chồng khít lên nhau mà không cần bất kỳ một chất kết dính nào. Đó là nét độc đáo khiến du khách thêm phần yêu thích ngôi đền tháp này.


Về kỹ thuật, tất cả tháp này được xây bằng gạch và trang trí nghệ thuật bằng các chất liệu đá – gốm, nội dung thể hiện cũng gắn liền với các vị thần được thờ ở đây. Các tác phẩm điêu khắc bằng đá thể hiện các chủ đề khác nhau theo tôn giáo Bà-la-môn, như các pho tượng tròn (hiện đang trưng bày tại Viện Bảo tàng tỉnh Khánh Hòa) gắn liền với khu đền tháp tạo thành mảng kiến trúc nghệ thuật tuyệt mỹ.


Lễ hội Tháp Bà


Vào những ngày lễ vía Bà hàng năm (từ 20 đến 23 tháng 3 âm lịch), tháp Bà Ponagar đón hàng vạn khách du lịch hành hương cũng như người dân trong vùng về dự lễ hội nhằm để tưởng nhớ công ơn của Thiên Y Ana Thánh Mẫu (người Chăm gọi là Po Inư Nagar), người mẹ xứ sở đã có công dạy người dân cách làm ăn, sinh sống.


Trong sử sách cũng như tiềm thức của người Chăm, vai trò của nữ thần Po Inư Nagar đặc biệt quan trọng và đó là biểu tượng người phụ nữ duy nhất được tôn thờ độc lập. Mọi người tin Po Inư Nagar là vị thần đầy quyền năng, sáng tạo… Mẹ xứ sở không chỉ nâng đỡ người Chăm từ những bước đi đầu tiên thời lập quốc mà luôn luôn dẫn dắt đời sống tinh thần của từng gia đình cũng như cả cộng đồng.

 

Theo các nhà nghiên cứu, khoảng từ giữa thế kỷ XVII đến nay, nghi lễ thờ cúng Mẹ xứ sở được người Chăm và người Kinh tổ chức chu đáo tại Tháp Bà Ponagar. Năm 1653, những người dân Việt từ phía Bắc, theo chúa Nguyễn vào phương Nam mở cõi, dừng chân bên cửa sông Cái (Nha Trang), tạo lập nên làng mạc, xóm thôn… Và, chính họ đã mang theo phong tục thờ cúng Mẫu của người Kinh ở đồng bằng Bắc bộ vào đây. Hàng năm, cứ đến ngày 20 tháng 3 âm lịch, người Chăm, người Kinh ở khắp nơi, mang theo lễ vật, hành hương về Tháp Bà Ponaga Nha Trang, thành tâm bày tỏ lòng biết ơn đối với một người phụ nữ đã có công chỉ dạy dân lành biết cách làm ăn, sinh sống bằng nghề nông.


Các nghi lễ chính của lễ hội Tháp Bà Ponagar gồm lễ mục dục (tắm tượng), lễ tế gia quan (lễ thay y) diễn ra vào giờ Ngọ ngày 20 tháng 3 âm lịch, tiếp đến là lễ tế sanh, dâng cúng đồ tế, múa bóng mời thiên y thánh mẫu và các bậc thần linh về dự lễ. Theo nghi thức, lễ cúng thánh mẫu thường mở đầu bằng lễ khai kinh cầu quốc thái dân an. Lễ tế sanh bắt đầu vào giờ Tý, đêm 22 âm lịch do các bô lão thực hiện, sau đó lễ cầu cúng chính thức diễn ra vào lúc 4 giờ sáng ngày hôm sau… Những bài múa nổi tiếng của dân tộc Chăm như Apsara, bến nước tình yêu, tình láng giềng… cùng tiếng khèn Saranai, trống ghi-năng vui nhộn làm say đắm bao lòng người du khách…

 

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Thân thương xuồng ba lá trên sông rạch miền Tây

Cứ đến bất kỳ làng quê nào ở miền Tây Nam bộ, hình ảnh quen thuộc trên các dòng sông, con rạch là chiếc xuồng ba lá được người ta chèo, bơi để đi lại.

 

Xưa, vùng đất sình lầy quanh năm ngập nước này đường bộ rất ít, kênh rạch thì dọc ngang. Kênh rạch đi vào tận trước cửa mỗi nhà. Và chiếc xuồng ba lá làm phương tiện đi lại phổ biến của bà con quê nghèo. Dân gian ví von rằng xuồng ba lá như cái chân người, không có xuồng coi như … cụt chân.

 

Quả đúng vậy, bởi kênh rạch chằng chịt, không có xuồng thì thật khó lòng đến với nhau, dù nhà cách nhà chỉ một bờ sông hay vài ba cái mương.
 

Xuồng ba lá đúng như tên gọi của nó. Được ghép từ ba miếng ván bề ngang chừng mấy gang tay mà thôi. Một miếng nằm ngang làm đáy, hai miếng ăn xéo hai bên, gọi là be. Nối liền giữa các miếng ván ấy là hệ thống gông khá dày.
 

Đi gần thì dùng mái dầm bơi, đi vào lung bàu có nhiều năng lát thì dùng chiếc sào bằng tre để chống cho xuồng lướt nhanh. Đi xa ra chợ hay đến các xóm làng thì thì dùng hai mái chèo. Chèo gắn trên cột chèo bằng những quai chèo hình số 8. Người con gái mặc chiếc áo bà ba buông nhẹ mái chèo đã trở thành thứ văn hóa đặc sệt của sông nước miền Tây. Một anh chàng lém lỉnh đã buông lời chọc ghẹo qua câu ca dao hài hước thế này:
 

Nước Láng Linh chảy ra Vàm Cú/ Thấy dáng em chèo cặp vú muốn hun“.
 

Câu ca này do nhà nghiên cứu Lê Giang sưu tầm được. Quả là đáo để!

 

Chiếc xuồng ba lá cũng đã trở thành nguồn cảm hứng cho biết bao văn nghệ sĩ. Nó đi vào thơ ca, nhạc họa. Nhạc sĩ Trần Thiện Thanh trong bài hát Chiếc áo bà ba đã bày tỏ xúc động:
 

“… Nhớ chiếc xuồng xưa năm nào trên bến cũ/ Thương lắm câu hò kêu gọi khách sang sông

Áo trắng xuồng đưa mắt cười em khẽ gọi/ Người thương ơi em vẫn đợi chờ“.
 

Thời kháng chiến cứu nước, chính chiếc xuồng ba lá đã biết bao lần chở đoàn chiến sĩ sang sông làm nhiệm vụ. Ngày nay, chiếc xuồng ba lá lại dọc ngang đón đưa khách du lịch về với miệt vườn nhiều cây trái ngon ngọt của mảnh đất Chín Rồng.
 

Cứ hừng đông sáng, những chiếc xuồng bán hàng bông rau cải, những chiếc xuồng rao bán cá tôm do chính tay người nông dân ra đồng bắt được từ tối qua hay những chiếc xuồng bán bánh cam, bánh còng cho trẻ con,… bập bềnh trên mặt nước. Tất cả như còn in đậm mãi đối với những ai đã từng sống và lớn lên nơi miền sông nước Cửu Long giang.

 

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Lên đỉnh rừng Bidoup

Theo tuyến đường Quốc lộ 723 hướng Đà Lạt – Nha Trang chừng 50 cây số, thả hồn trong tiếng thông reo rì rào giữa một cung đường xanh uốn lượn, qua đèo 723 với hai bên sườn đất đỏ bazan là đến cửa Vườn Quốc gia Bidoup tại xã Đạ Nhim, huyện Lạc Dương.

 

Đây là một trong những khu bảo tồn thiên nhiên và sinh quyển lớn nhất Việt Nam, đang chờ phê duyệt của UNESCO để trở thành khu bảo tồn sinh quyển thiên nhiên thế giới. 

 

Vườn Quốc gia Bidoup rộng trên 70.000ha với khoảng 66.000ha vùng lõi với 91% diện tích được thảm rừng nguyên sinh che phủ. Trải nghiệm một hành trình 2 ngày đi bộ xuyên rừng Bidoup, băng rừng lội suối, hòa mình vào thiên nhiên hoang dã của khu bảo tồn thiên nhiên còn nguyên sinh, đa dạng, cắm trại qua đêm giữa muôn vàn tiếng côn trùng là cách để du khách cảm nhận rõ bằng mọi giác quan về cuộc sống hòa mình giữa thiên nhiên, phụ thuộc vào thiên nhiên thật hiện hữu trong chính bản thân mình.


Vườn Quốc gia Bidoup có nhiều loài cây che phủ tạo nên các kiểu rừng đa dạng: Rừng kín thường xanh, rừng thưa cây lá kim, rừng hỗn giao lá rộng và lá kim, rừng lùn đỉnh núi, rừng rêu, rừng tre nứa. Nơi này có cây thông đỏ nghìn tuổi từng có nhà khoa học sinh thái ước ao trước khi chết được đến ngắm một lần, lại có cây pơ mu tới 1.300 năm tuổi. Trên những thân cây nghìn tuổi ấy vẫn còn lưu dấu tích loài khủng long tiền sử. Dừng chân thư giãn bên dòng nước mát lạnh dưới thác Tiên, hạ trại bên dòng suối mát, cùng tham gia bắt cá và thưởng thức bữa trưa hoang dã giữa rừng, trong tiếng thác đổ ầm ào và muôn vàn tiếng chim hót rồi tiếp tục hành trình băng rừng khám, du khách sẽ có trải nghiệm tuyệt vời.

Rừng lùn cũng chính là khu rừng nằm ở vị trí cao nhất của Vườn Quốc gia Bidoup trên đỉnh núi. Gọi là rừng lùn bởi ở khu vực đỉnh núi, hầu hết các loài cây mọc ở đây đều có chiều cao khiêm tốn. Đỉnh Bidoup có độ cao 2.287m. Tuy có độ cao như vậy nhưng những thử thách không quá khó như những đỉnh núi vùng Tây Bắc. Chỉ có vài đoạn dốc trơn trượt hay những tán rừng rậm rạp, còn lại hầu hết chặng đường đều có độ dốc thoải, dễ đi. Nếu lên đỉnh Bidoup vào những ngày nhiều mây, có gió lớn, đứng trên đỉnh núi nhìn toàn cảnh Vườn Quốc gia ẩn hiện giữa những dòng sông mây bồng bềnh trôi che mờ cảnh núi đồi trắng bạc. Rồi khi mây tan, toàn cảnh Vườn Quốc gia Bidoup trập trùng đồi núi trải rộng bạt ngàn một màu xanh thẳm.

Cắm trại qua đêm trong rừng sẽ là một trải nghiệm khó quên trong không khí se lạnh vốn là nhiệt độ chuẩn quanh năm của Vườn Quốc gia Bidoup. Một giấc ngủ sâu sau ngày dài băng rừng, lội suối trong bản hòa tấu côn trùng sẽ cho bạn lại sức sau ngày dài băng rừng, trước khi trở về với phố xá ồn ào, khói bụi tàu xe.

 

 

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Những con đường rất Huế ngày giáp xuân

Có những con đường, con phố gắn liền với cuộc sống hằng ngày trong mỗi chúng ta, song cũng rất thường tình khi chúng ta cắm cúi lao vào cuộc sống để mưu sinh mà quên đi cái hồn của phố.

 

Để rồi khi một năm lại sắp bước qua, dạo trên những con phố, ta lại có những cung bậc cảm xúc thật đặc biệt. Đôi khi, chỉ cần nhớ đến tên một hàng quán nào đấy, ta lại nhớ đến cái vị đặc trưng của một con phố mà ta đã quen tên.

 

Ở Huế, ngày áp Tết, những ngôi nhà cổ dường như sống động hơn, tươi tắn hơn dẫu vết tích thời gian đã in hằn trên từng thớ gỗ, hàng hiên. Khu phố Gia Hội với nhiều ngồi nhà rêu phong cổ kính, những con đường gắn liền với lịch sử của xứ kinh thành. 

 

Mỗi thành phố đều có vẻ đẹp và cái hồn riêng, đặc biệt là Huế, mảnh đất của thơ ca, nhạc họa. Có lúc chỉ một con hẻm nhỏ cũng làm bước chân lãng du thấy nhớ. Huế có rất nhiều con đường, góc phố, ngõ hẻm như vậy. Huế đang chấm bước vào xuân với sự háo hức. Những con phố cũng rộn ràng đón xuân, nhưng trong cái rộn ràng ấy ta lại thấy cái trầm tư của Huế. Thật lạ kỳ….

 

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

Ngẩn ngơ mùa vàng triền đê sông Đuống

Không phải đi quá xa, chỉ cần tranh thủ dịp cuối tuần về khu vực đê sông Đuống (Gia Lâm, Hà Nội), bạn sẽ được thả mình vào khung cảnh đồng quê thanh bình với mùa hoa cải đang nở rộ.

Chạy xe theo đường Quốc lộ 5, rẽ vào đê sông Đuống từ ngã tư Cổ Bi hoặc dọc đường Quốc lộ 18B qua chùa Keo, bạn sẽ thấy những cánh đồng hoa trải dài, miên man, thơ mộng.

 

 

Đến hẹn lại lên, cứ vào khoảng tháng 12 âm lịch hàng năm, những cánh đồng bên ven bờ đê sông Đuống (thuộc xã Phú Thị, huyện Gia Lâm, Hà Nội) lại rực lên màu vàng của những đóa hoa cải cúc trải dài bạt ngàn.

 

Đây cũng là thời điểm khiến sông Đuống thu hút nhiều bạn trẻ, nhiếp ảnh anh cùng du khách từ khắp các nơi đến chiêm ngưỡng và chụp ảnh để lưu lại khoảnh khắc quý giá bên những luống cải mỗi năm chỉ nở một vụ.

 

Mỗi dịp cuối đông, đầu xuân như thế này, khách du lịch đến đây đều phải ngỡ ngàng trước những ruộng hoa cải nở rộ rực rỡ khắp một vùng trời. Thêm vào đó, hai bên bờ sông còn là cảnh làng mạc thanh bình với những lớp nhà ngói nâu, lũy tre, đồng lúa khiến lòng người xao xuyến, tạo cảm giác vừa thơ mộng lại bình yên đến lạ.

 

Hoa cải vàng là thứ hoa chỉ nở đúng dịp đầu mùa đông, khi đất trời se se lạnh, xao xác dưới nắng hươm vàng.

 

Vẻ đẹp rực rỡ mà bình dị này khiến cho bất cứ ai cũng liên tưởng về những miền quê của mình.

Nguồn: Vietnamtourism.gov.vn

TIN MỚI NHẤT